**********
“Đúng vậy, đây là Hám Long Thập Tam Châm. Bởi vì huyết quản và kinh mạch của bệnh nhân này đã bị tắc nghẽn do giả dược, Nghi Long Cửu Châm hoàn toàn không có tác dụng, chỉ có Hám Long Thập Tam Châm mới có thể khơi thông máu huyết”
Sở Quốc Thiên cũng không giấu diểm, nói xong liền đi tới bên cạnh bệnh nhân tiếp theo.
Cùng lúc đó, Uông Giai Kỳ bưng một bát thuốc bắc đang bốc khói đi vào: “Sở Quốc Thiên, tôi dựa theo lời anh nói vừa rồi đã thay dược liệu tự mình nấu thuốc này.”
“Tốt lắm, mau cho bệnh nhân uống đi.” Sở Quốc Thiên nói xong chỉ vào bệnh nhân đã tỉnh lại.
“Được.” Uông Giai Kỳ đáp lại theo bản năng, nhưng khi nhìn thấy bệnh nhân, cô kỳ quái hét lên: “Ông ấy... ông ấy...
Nhìn thấy bệnh nhân đã tỉnh, Uông Giai Kỳ cảm thấy trong lòng chấn động, người này... vậy mà khỏe lại rồi sao?
“Cô còn thất thần làm gì vậy? Mau lên!” Sở Quốc Thiên nhìn thấy Uông Giai Kỳ đứng yên không nhúc nhích, không khỏi thúc giục: “Sau khi cho uống thuốc xong, mang cho tôi thêm mấy bộ kim châm cứu nữa
"Ừm ừm..."
Uông Giai Kỳ kìm nén sự bàng hoàng trong lòng, vội vàng đút thuốc bắc trong tay cho bệnh nhân, nhưng trong lòng cô ấy kích động đến nỗi cả bát thuốc trong tay cũng bị run rẩy không tự chủ được.
Cuối cùng cũng đút thuốc uống xong, Uông Giai Kỳ nhanh chóng tìm thêm vài bộ kim châm cứu, sau đó bị Sở Quốc Thiên gọi đi lấy thuốc, sắc thuốc
Phương pháp điều trị hiệu quả cao của Sở Quốc Thiên hiện tại đã thuyết phục được mọi người có mặt ở đó, một số người không tin tưởng Sở Quốc Thiên cũng im lặng.
Nhất thời khoa cấp cứu từ trong ra ngoài, ngoài tiếng thở nhẹ, chỉ có tiếng châm cứu liên tục của Sở Quốc Thiên.
Nhìn thấy kỹ thuật châm cứu vẫn nhanh chóng và điêu luyện của Sở Quốc Thiên, Triệu Lỗi không khỏi nói thầm trong lòng: Thuật châm cứu của tên này sao có thể lợi hại như vậy, cho dù là sư phụ có đích thân đến đây cũng chỉ có thể làm được đến thế là cùng?
Không biết đã qua bao lâu, lúc Uông Giai Kỳ bưng bát thuốc vào phòng cấp cứu, thấy sắc mặt Sở Quốc Thiên có vẻ hơi tái nhợt, cô ấy không khỏi quan tâm: “Sở Quốc Thiên, thế nào rồi, anh có ổn không?”
Cô ấy cũng là bác sĩ, đương nhiên cô ấy biết châm cứu không hề đơn giản như vậy mà vô cùng tổn sức lực, Sở Quốc Thiên đã một mạch chữa trị cho rất nhiều bệnh nhân mà đến cô ấy và bác sĩ Triệu Lỗi cũng bất lực, có thể nghĩ đến Sở Quốc Thiên bây giờ mệt mỏi như thế nào.
“Không sao đâu.” Sở Quốc Thiên tranh thủ trả lời.
Uông Giai Kỳ không còn cách nào khác là thỉnh thoảng phải hợp tác theo sự phân phó của Sở Quốc Thiên...
“Nhìn xem, tỉnh lại rồi!"
“Trời ạ, anh này giỏi quá nhỉ!”
“Thần Y, đây nhất định là Thần Y rồi!”
Khi Sở Quốc Thiên tiếp tục tiến hành châm cứu, tất cả bệnh nhân đều từ từ tỉnh lại, người nhà bệnh nhân và những người xem tại hiện trường đều không khỏi cảm thán hô lên.
“Bác sĩ Uông, theo đơn thuốc mà tôi kê trước đây, sắc thuốc rồi đút cho bọn họ uống hết đi.” Lúc này, Sở Quốc Thiên cũng từ từ thu tay lại, thở ra một hơi nặng nề.
Mọi người nghe xong đều thấy nhẹ cả người, ngay cả mấy người cảnh sát chờ bên cạnh đang đứng đợi cũng lộ ra