Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên.
Xin cảm ơn
**********
Tất cả mọi người đều không ngờ Sở Quốc Thiên lại đột nhiên nói ra những lời như vậy.
Nhất thời không khỏi sửng sốt.
Tiểu Nhan cũng bị khí thế lạnh lùng đột nhiên bạo phát của Sở Quốc Thiên dọa cho kinh sợ.
Cô ta đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, cuối cùng ngày ngốc nói: “Anh chẳng qua chỉ là một thằng con rể vô dụng, ai cho anh dũng khí để nói ra những lời này vậy?”
Vạn Hào nghe vậy, trong nháy mắt cũng hoàn hồn.
Anh ta tức giận cười: “Anh ngớ ngẩn rồi hả?”
Thấy Sở Quốc Thiên lại muốn lên tiếng, Lâm Thanh Di vội vàng ngăn cản: “Sở Quốc Thiên, anh điên rồi, đừng có gây thêm phiền phức cho em nữa được không?”
“Thanh Di em đừng sợ, chuyện này giao cho anh xử lý.
Sở Quốc Thiên dịu dàng an ủi.
“Anh xử lý? Anh xử lý thế nào? Anh dựa vào cái gì mà xử lý, mà dựa vào thân phận gì để xử lý chứ?” Lâm Thanh Di tức giận bùng nổ: “Mau rời khỏi chỗ này, em không muốn nhìn thấy anh."
Vốn dĩ cô đã lựa chọn thỏa hiệp.
Chỉ cần cô lau khô nước trên váy của Tiểu Nhan thì cô có thể lấy được lần hợp tác này.
Ai ngờ lại bị Sở Quốc Thiên làm loạn, sao cô có thể không tức giận chứ.
Triệu Mai Hương ở bên cạnh cuối cùng cũng phản ứng lại, vừa nghĩ đến chuyện công việc của con gái mình rất có thể sẽ vì Sở Quốc Thiên mà mất đi, bà không nghĩ ngợi gì mà lôi Sở Quốc Thiên quay lại.
“Cái đồ vô dụng này, cậu muốn hại chết Thanh Di nhà tôi à? Có phải Thanh Di bị sa thải thì cậu liền vui mừng đúng không? Tôi cảnh cáo cậu, hôm nay đưa cậu đến đây là vì muốn cho hai đứa nhanh chóng ly hôn, chuyện khác cậu bớt dính vào cho tôi.”
Sở Quốc Thiên nhíu mày, nhưng chưa kịp đợi anh lên tiếng, Tiểu Nhan lại châm chọc: "Ha ha, một tên vô dụng mà cũng dám tỏ vẻ nghé con không sợ cọp trước mặt tôi, đúng là đồ muốn tìm chết.”
“Cũng có thể là muốn lòe thiên hạ đó.
Nhân vật nhỏ thì cũng có tôn nghiêm của nhân vật nhỏ đúng không?”
“Ha ha, đồ lùn, các người nói vậy cũng quá hạn hẹp rồi.
Thằng nhóc này có vẻ như Xung quan giận dữ vì hồng nhan*, trên thực tế có lẽ là muốn Lâm Thanh Di tạm thời từ chức.
Dù sao thì hiện giờ bên ngoài đang đồn thổi Chủ tịch Sở của Y dược Thanh Di vừa ý cô ta, làm gì có người đàn ông nào chịu được việc trên đầu mình đội nón xanh cơ chứ.”
“Ha ha, hóa ra lòng dạ của thằng nhóc này thậm sâu như vậy..."
*Trùng quan giận dữ vì hồng nhan là một câu trong bài thơ "Viên Viên khúc" của Ngô Vỹ Nghiệp vào thời Minh mạt Thanh sơ.
Viên Viên ở đây là chỉ Trần Viên Viên, vốn là một ca kỹ nổi danh, sau trở thành hồng nhan của Ngô Tam Quế.
Giai đoạn nhà Minh suy tàn cũng là thời buổi chiến loạn do các nhóm khởi nghĩa chống Minh liên tục nổi lên, cùng với sự xâm lược của dân tộc Mãn Thanh.
Khi Lý Tự Thành - thủ lĩnh lực lượng chống Minh mạnh nhất - đánh chiếm Bắc Kinh, Ngô Tam Quế vốn đang chỉ huy 10 vạn quân canh phòng sự xâm nhập của quân Mãn Thanh hay tin, đã dẫn quân về cứu viện kinh thành.
Sau đó biết kinh đô đã thất thủ Ngô Tam Quế dự tính đầu hàng Lý Tự Thành, nhưng lại biết gia quyền của mình bị Lý Tự Thành bắt giữ, Trần Viên Viên bị chiếm đoạt nên đã nổi cơn thịnh nộ quay sang đầu hàng quân Thanh, giúp Mãn Thanh chiếm được Trung Nguyên vốn do người Hán làm chủ.
Câu này có ý