**********
“Ngài Sở, ngài nhất định phải báo thù cho ông Vương!” Bỗng nhiên một tên đệ tử do Vương Trạch mang đến nhìn về phía Sở Quốc Thiên, hai mắt anh ta đỏ bừng lên nói.
“Không sai, ngài nhất định phải báo thù cho ông Vương!” “Dược Các nhất định phải trả giá đắt vì điều này!” “Báo thù!” “Báo thù...!
Khi lời nói của tên đệ tử kia vừa thốt ra thì trong lòng những người còn lại đều tràn ngập sự căm phẫn.
Nhưng!
Sở Quốc Thiên chỉ bình tĩnh nói: “Tất cả hãy giải tán đi.
Mọi người đều sửng sốt, lòng tràn đầy khó hiểu nhìn về phía Sở Quốc Thiên.
“Ngài Sở..
“Giải tán đi, đây là chuyện của Y Đạo Môn và càng là chuyện của Sở Quốc Thiên tôi.
Tôi sẽ không ngồi nhìn mà mặc kệ mọi thứ, nhưng tất cả các người vẫn nhanh chóng trở lại cương vị của mình đi.
Các người hiểu ý của tôi không?” Sở Quốc Thiên nói.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều bị mắc kẹt.
Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh giống như cũng trông thấy sự nghi ngờ đối phương trong mắt nhau.
Vương Trạch đã chết, chẳng lẽ ngài Sở không có ý định truy đuổi trách nhiệm hay sao?
Đây chính là một mạng sống, huống chi người chết còn là Vương Trạch, phó viện trưởng.
Sở Quốc Thiên vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, anh cũng không hề quan tâm đến phản ứng của mọi người như thể anh chẳng phải là người sáng lập ra Y Đạo Môn cũng như không hề biết đến chuyện Vương Trạch đã chết.
Trông thấy vẻ mặt Sở Quốc Thiên vẫn vô cảm, mọi người rơi vào tuyệt vọng rồi lần lượt rời đi.
Lúc này, bỗng nhiên Sở Quốc Thiên cử động.
Anh bước đến bên cạnh Vương Trạch, sau đó anh lấy ra một cây kim bạc châm vào người Vương Trạch.
Sau vài giây, khi anh rút kim bạc ra thì thân kim bạc đã trở thành một màu đen sẫm.
Cái gì?
Vẻ mặt đám người Triệu Thiên Hoằng còn chưa rời đi nhanh chóng biến sắc trong sự ngỡ ngàng.
Nam Cung Thế càng tức giận đến mức toàn thân run rẩy: "Lại...!Lại là trúng độc mà chết!”
Sở Quốc Thiên không trả lời.
Sau khi anh khẽ nhíu mày, anh lại lấy kim bạc ra rồi châm về phía cơ thể Vương Trạch.
Ngay lập tức, dường như kim bạc chuyển động như tinh linh, xẹt qua từng vệt sáng.
Sau nửa phút, trên người Vương Trạch liền bị cắm chi chít đầy kim bạc.
“Mang lá Tân Cổ đến đây!” Sở Quốc Thiên hét lớn.
Mọi người sững sờ, bọn họ nhất thời không biết Sở Quốc Thiên đang nói cái gì.
Cuối cùng, vẫn là Triệu Thiên Hoằng dẫn đầu đám người hoàn hồn, ông ta vội vàng hét to: "Nhanh lên, lá Tân Cô!"
Lời này vừa thốt ra, mọi người mới lần lượt kịp thời phản ứng lại, sau đó phân chia hai người đàn ông nhanh chóng chạy vào