Lâm Thanh Di đỏ mặt, nhìn chằm chằm vào Mộ Phong Lâm.
Đôi môi đỏ mọng run lên, không biết nên giải thích điều gì.
Lúc này Sở Quốc Thiên cuối cùng cũng có động tĩnh rồi.
Nhưng anh chỉ là cử động mắt một chút, chỉ vậy thôi.
Mộ Phong Lâm nhìn Lâm Thanh Di và nói: “Cô Lâm, nói thật lòng, tôi khá là hiểu về cô, mặc dù Y dược Thanh Di mới được thành lập không lâu, vả lại, gần đây cũng mới thực hiện mấy dự án, lợi nhuận rất tốt.
Nhưng cô cũng không hề sợ lỗ mà tiếp tục đầu tư toàn bộ cho các dự án tiếp theo, chính vì vậy mà các dự án mới không bị chậm trễ, còn có thể thuận lợi bước vào giai đoạn nghiên cứu, phát triển tiếp theo.
Cậu ta còn nói thêm: “Tôi rất tin vào mắt nhìn của cô, cũng rất tán thưởng năng lực của cô, có một bà chủ giỏi như vậy, Y dược Thanh Di chắc chắn sẽ phát triển nhanh chóng.
“Một người giỏi như cô, sao lại có thể bị trói buộc bởi tên vô dụng như thể được chứ? Nói thật lòng, tôi còn thấy tiếc thay cho cô.
Mộ Phong Lâm thở dài, trên mặt có chút tiếc nuối
Lâm Thanh Di im lặng không nói gì cả, cô cảm thấy không thoải mái lắm.
“Đúng vậy đó cô Lâm, anh ta làm sao mà xứng với cô được chứ.
“Đúng đó...!“Cô Lâm, nếu nói đến đẹp đôi thì cô và cậu Phong mới là trai tài gái sắc, rất xứng đôi, cô hãy thử xem xét xem sao.
“Đúng thế, cậu Phong đẹp trai lại tài giỏi, người như thế hiếm lắm, nếu gặp được thì phải nắm chắc trong tay ngay.
“Đúng quá đi chứ, nếu là tôi thì tôi đã sớm...!
Khách trong bữa tiệc đều hiểu ý của Mộ Phong Lâm nên cùng nhau nói thêm vào.
Lâm Thanh Di có chút ngại ngùng, mọi người xung quanh không ngừng bàn tán khiến cô đỏ mặt.
Sở Quốc Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh và không nói gì cả.
“Cô Lâm, tôi không giấu gì cô, mặc dù chủ đề của bữa tiệc