Sở Quốc Thiên liền như vậy mà có được Dược Các sao?
Tất cả những người có mặt đều có chút không phản ứng kịp, một đám đứng yên tại chỗ.
Ông chủ Dược Các té trên mặt đất không rõ sống chết, sự thật đang ở ngay trước mắt, căn bản không để cho bọn họ có cơ hội để tra hỏi.
Ngay cả Thượng Vân Minh ở một bên vẻ mặt cũng thừ ra.
Trương Khải, Bạch Nguyễn Quốc và các giáo viên khác, từng người từng người một không thể lấy lại tinh thần.
Âu Dương Hưng cũng đứng sang một bên và liên tục thở dài.
Sở Quốc Thiên từ trong tay lấy thư khiêu chiến ra, nhìn Thượng Vân Minh với vẻ mặt bình tĩnh: “Thượng Vân Minh, hiện tại chúng ta nên thể sắp xếp nghi lễ chuyển giao rồi.
“Cái này..thần y Sở, cậu đã làm hại ông chủ Dược Các chúng tôi vậy mà hiện tại cậu còn nghĩ đến việc chiếm Dược Các của chúng tôi sao? Cậu...khẩu khí của cậu thật lớn mật!”
Sắc mặt Thượng Vân Minh tái nhợt nhìn Sở Quốc Thiên, tay run rẩy không tự chủ được chỉ vào người anh.
Tất cả mọi người trong Dược Các đều có thể cúi đầu trước Sở Quốc Thiên, nhưng chỉ có một mình ông ta, Thượng Vân Minh là không thể!
Dù sao, lúc trước ông ta nhiều lần dùng danh nghĩa Dược Các để gây phiền toái cho Y Đạo Môn, chuyện này không thể cười cười rồi nói cho qua là được.
Hơn nữa, lần này ông ta là người chủ động đề nghị xóa bỏ Y Đạo Môn, nếu Sở Quốc Thiên điều tra ra, ông ta sẽ là người phải đứng mũi chịu sào!
Vì vậy, hiện tại Thượng Vân Minh cũng chỉ có một con đường duy nhất có thể làm đó là đi.
Ông ta chỉ có thể kiên trì, chống lại thần y Sở
Nhưng vừa dứt lời, liền thấy Sở Quốc Thiên bước tới.
Vẻ mặt Thượng Vân Minh đề phòng, không khống chế được mà liên tục lùi về sau vài bước.
“Cậu làm gì vậy?”
Ngay khi giọng nói rơi xuống, mọi người đều nghe thấy một âm thanh rõ ràng vang lên.
Giương mắt nhìn lên, trên mặt của Thượng Vân Minh hiện rõ dấu vân tay.
Thần y Sở đánh Thượng Vân Minh!
Bộ não của Thượng Vân Minh không ngừng ong ong, che mặt kinh ngạc nhìn Sở Quốc Thiên.
“Cậu...cậu dám đánh tôi...cậu!”
Thượng Vân Minh tức giận môi run cầm cập.
“Tôi lấy tư cách là ông chủ của Dược Các, tại sao không thể đánh chết ông? Không có lễ phép, đồ bỏ đi!” Sở Quốc Thiên vẻ mặt bình tĩnh.
“Cậu...cậu khinh người quá đáng! Tên họ Sở, cậu hãy nghe cho thật kỹ, bây giờ cho dù cậu dùng phương tiện không chính đáng này để chiếm Dược Các chúng tôi, quần chúng trong Dược Các cũng sẽ không thừa nhận cậu.
Tôi Thượng Vân Minh, cho dù chết ở chỗ này cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ thỏa hiệp với cậu!