Vừa rồi đám người trong Y Đạo Môn còn đang tràn đầy phấn khích bây giờ khi nhìn thấy điều này cũng có chút bối rối.
Đây là sự đe dọa trần trụi “Các người làm gì vậy, muốn dở trò có phải không?” “Chính là, các người đồng ý đánh cược và giờ thì thua cược, huống chi thư khiêu chiến đang ở đây, các người nếu không muốn thừa nhận, vậy các người đều phải hoàn thành nó!”
Có người nhịn không được mà chửi lớn lên.
Lúc này, Sở Quốc Thiên lại bình tĩnh giơ tay lên, ra hiệu mọi người im lặng.
Lúc này Y Đạo Môn mới bình tĩnh lại.
Sở Quốc Thiên quay đầu nhìn thẳng vào đám học viên đang đứng phía sau Thượng Vân Minh, sau đó quay đầu nhìn xung quanh những học sinh khác trong Dược Các, trực tiếp nói: “Còn có ai không phục, muốn rời khỏi Dược Các không?”
Dứt lời, tất cả mọi người nhìn nhau và đứng yên tại chỗ, do dự không biết nên phản ứng như thế nào.
Rất nhanh, một số người đứng sau Thượng Vân Minh lần lượt phát biểu ý kiến của mình.
Một số là tự nguyện, một số thì chưa quyết định và một số thì gió thổi chiều nào theo chiều đó.
Cuối cùng, thậm chí ngay cả mười thiên tài hàng đầu cũng lần lượt đứng về phía Thượng Vân Minh.
Hiển nhiên, so với Sở Quốc Thiên lúc trước ở phía đối địch với bọn họ thì bọn họ vẫn là tin tưởng yên tâm với Thượng Vân Minh hơn bởi vì bọn họ đã quá quen thuộc với Thượng Vân Minh.
Khi nhìn thấy điều này, Thượng Vân Minh thẳng lưng một chút, vẻ mặt đắc thắng.
“Xem ra công lý vẫn đứng về phía tôi.
Họ Sở kia, cậu đã nhìn thấy chưa? Mặc dù cậu có biện pháp cưỡng chiếm Dược Các của chúng tôi, nhưng chúng tôi làm những gì mọi người muốn!”
Khuôn mặt của Thượng Vân Minh trần trụi đầy vẻ đắc
Sợ rằng trên đời này, trước người khác ông ta chưa ý.
từng tự hào như vậy.
Ông ta hôm nay mới phát hiện mình so với ông chủ Vương của Dược Các mạnh hơn rất nhiều, hiện tại ít nhất đối mặt với Sở Quốc Thiên, khí thế của ông ta đã hoàn toàn nghiền ép đối thủ!
Sở Quốc Thiên im lặng, mất khoảng mười giây anh mới ngẩng đầu lên.
“Tôi đến Dược Các, mục đích không phải là các người!” Sở Quốc Thiên nhìn thẳng Thượng Vân Minh, giọng nói bình tĩnh.
“Cái gì?” Thượng Vân Minh nghe vậy, biểu tình không khỏi ngừng lại một lát.
Sở Quốc Thiên nhún vai: “Nói thẳng ra, đối với tôi các người có nguyện ý ở lại Dược Các hay không đều không quan trọng.
Nếu muốn rời đi thì có thể thu dọn đồ đạc rồi rời đi ngay.
Không ai giữ các người lại.
Mục đích của tôi chỉ có Dược Các.
Chỉ có các loại thuốc trong Dược Các Giọng của Sở Quốc Thiên không lớn, nhưng rõ ràng lọt vào tại mọi người đang đứng sau Thượng Vân Minh.
Trong lòng mọi người run lên, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Trời ơi......
Cảnh tượng bùng nổ trong tích tắc, và tất cả mọi người trong Dược