Sắc mặt của Lâm Thanh Di vẫn như cũ không thấy tốt hơn chút nào.
Cô bất an nhìn Sở Quốc Thiên nói: “Sở Quốc Thiên, cứ như vậy trước đã, bây giờ chúng ta mau rời khỏi đây thôi,
Mặc dù Lâm Thanh Di không biết đến hội Kền Kền những sau khi nghe những lời bàn tán của mọi người ở xung quanh thì cô mơ hồ có thể nghe được vẻ kiêng kị và sợ hãi của bọn họ.
ít nhất có thể thấy được cái hội Kền Kền này cũng là một thế lực rất lợi hại, rất giống với cái thể loại xã hội đen ở trên TV.
Cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng gặp phải những chuyện như thế này cho nên sẽ cảm thấy lo lắng.
Điều quan trọng hơn là hiện tại còn có Bảo Nhi ở bên người của cô, lỡ như có xảy ra chuyện gì thì Bảo Nhi cũng không tránh khỏi.
Nếu như thật sự Bảo Nhi mà bị tổn thương thì sợ rằng cả đời này cô cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Hơn nữa những gì mà vừa rồi tên côn đồ kia nói với Sở Quốc Thiên cô không thể không để ý được.
Lỡ như chuyện thực sự không dừng lại ở đây mà lại tiếp tục có người đến tiếp thì mọi chuyện sẽ trở nên hỗn loạn mất...
Đến lúc đó chưa chắc Sở Quốc Thiên có thể ứng phó được, mà những người kia cũng không phải là những người tốt đẹp gì!
Lâm Thanh Di không dám tiếp tục suy diễn chuyện này nữa.
Nghe thấy vậy thì Sở Quốc Thiên quay đầu lại nhìn thấy Lâm Thanh Di đang lo lắng bất an.
Anh biết rõ là trong lòng của cô đang sợ hãi, cho nên anh cũng không cố chấp mà gật đầu, nắm tay của cô định rời đi.
Nhìn thấy mấy người họ định rời đi thì người phụ nữ ở trước mặt nhẹ nhàng thở ra.
“Khá may là người này không ham chiến, xả giận xong thì liền đi, nếu không thì khi mà đám người hội Kền Kền đến đây thì sẽ thực sự thảm luôn, có mấy cái đầu cũng không đủ để bồi thường cho bọn họ.
“Đúng vậy” Một người ở bên cạnh gật đầu đồng ý.
Người đàn ông cường tráng bị Sở Quốc Thiên dẫm nứt xương lúc nãy khi nhìn thấy anh định rời đi thì thay đổi sắc mặt, giãy dụa muốn đứng lên ngăn cản.
Nhưng mà cơ thể của anh ta vừa cử động một cái thì toàn thân liền cảm thấy đau nhức khủng khiếp đến nỗi anh ta lại phải hét lên lần nữa.
Mặc dù anh ta rất nôn nóng nhưng cũng không có cách nào để di chuyển được dù chỉ một chút.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên nghe thấy tiếng hồ gọi của mấy người đang ở bên ngoài.
“Thằng nhãi kia! Đứng lại đó cho tôi!
Tên đàn ông vạm vỡ kia nghe thấy giọng nói này thì toàn thân