Không biết làm sao mà tin tức Tần Lệ tự đi gặp người nhà họ Quý lại bị người ta phát hiện, ngay chiều hôm đó cũng bị truyền tin ra ngoài.
Trải qua một đêm, tin tức ngày càng được truyền đi rộng rãi, còn kèm theo cả đủ loại tin đồn linh tinh.
"Chúng ta cũng vừa biết Tịch Gia Nam là người nhà họ Quý mà sao tin tức truyền đi nhanh vậy?"
"Đúng thế, sao lại truyền ra nhanh vậy chứ?"
Trong văn phòng, Đới Quận và Hi Hi nghĩ mãi cũng không ra, còn Tần Lệ thì đang tính toán cho nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lần này là bảo cô đi đóng phim, cô không có kinh nghiệm, đang nghĩ xem có nên học một khóa diễn xuất trước không.
Nghe thấy tiếng thảo luận của bọn họ, Tần Lệ khẽ hừ một tiếng: "Tôi muốn cắt bỏ hạng mục nên có không ít người chú ý tới tôi, không cần nghĩ cũng biết đây là chiêu trò của mấy lão già kia, nhưng mà..."
Hi Hi: "Nhưng mà gì vậy chị Lệ?"
"Còn một khả năng nữa." Tần Lệ khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn: "Là Tịch Gia Nam tung tin ra."
Hi Hi vừa tốt nghiệp nên vẫn còn quá đơn thuần, cô ấy cực kỳ kinh ngạc: "Không thể nào!"
Tần Lệ càng nghĩ càng thấy có thể là do Tịch Gia Nam, anh ta bị cô vạch trần thân phận, kế hoạch thất bại nên cũng không muốn cô sống tốt hơn đây mà.
"Hỏi chút là biết ngay thôi." Tần Lệ mở Wechat, tìm tên Tịch Gia Nam.
Tần Lệ: Tên chó chết có đó không.jpg
Tịch Gia Nam: Chào buổi sáng Lệ Lệ.
Tần Lệ bị tiếng "Lệ Lệ" này làm cho mắc ói, bộ mặt thật của Tịch Gia Nam thật sự rất buồn nôn.
Tần Lệ: Anh tung tin đấy à?
Tịch Gia Nam: Tin gì vậy Lệ Lệ? Tôi không hiểu cô đang nói gì cả, buổi gặp mặt hôm qua rất vui vẻ.
Vui vẻ? Ha.
Tần Lệ đã xác định được người tung tin chính là anh ta, lúc cô đang định mắng chửi thì Tần Thần Vũ đi tới.
"Tiểu Tần tổng."
"Mấy người ra ngoài trước đi." Sắc mặt Tần Thần Vũ rất nghiêm túc.
Đới Quận và Hi Hi nhìn Tần Lệ một chút rồi lặng lẽ ra ngoài.
"Sao cô lại dính líu tới người nhà Quý vậy?"
Tần Lệ không hề sợ anh ta: "Tôi nhập bọn với người nhà họ Quý khi nào?"
"Hôm qua cô ở chung với cháu trai của Quý Tùng Nguyên, còn gì chối cãi nữa không?" Giọng điệu của Tần Thần Vũ rất tệ: "Bình thường cô làm bậy thì cũng thôi, tôi không thể nhìn công ty bị hủy hoại trong tay cô như vậy được."
"Đừng nói là anh tưởng tôi muốn bán công ty đó nhé?"
"Cô nghĩ người nhà họ Quý tiếp cận cô với mục đích gì? Dù không xấu thì cũng là ngu xuẩn."
Tần Thần Vũ vừa dứt câu thì Tần Thăng Dương đã đẩy cửa văn phòng đi vào.
"Cậu tới đây làm gì?" Tần Lệ và Tần Thần Vũ đồng thanh.
Tần Thăng Dương cảm thấy mình bị kỳ thị: "Công ty nhà tôi, tôi không có chức vị thì không đến được à?"
Tần Lệ đang định cãi nhau với Tần Thần Vũ, hoàn toàn không muốn để ý tới cậu ta, Tần Thần Vũ thì càng chẳng thèm quan tâm tới một thùng cơm vô dụng chỉ biết tiêu tiền.
Tần Thăng Dương không ngờ mình vừa tới đã bị chọc giận, cậu ta cười khẩy bước tới: "Hóa ra người đàn ông nói chuyện với chị trong tiệc tối hôm bữa là cháu trai của Quý Tùng Nguyên."
Tần Thần Vũ: "Tiệc tối gì?"
"Tiệc từ thiện lần trước đó." Trên người Tần Thăng Dương vẫn còn thoang thoảng mùi rượu, hiển nhiên là sáng nay cậu ta vừa mới ra khỏi quán bar nào đó: "Còn chối nói với tôi là bàn chuyện làm ăn, bàn chuyện làm ăn với người nhà họ Quý đó hả? Tần Lệ, không ngờ chị lại dính vào người nhà họ Quý, chị định làm ma cho bọn họ à?"
Tần Thần Vũ và Tần Thăng Dương đều tới vì chuyện của Tịch Gia Nam.
Tần Lệ đảo mắt, mở điện thoại cho bọn họ xem video giội cà phê: "Tịch Gia Nam giấu giếm thân phận để tiếp cận tôi, muốn mua cổ phần trong tay tôi nhưng bị tôi phát hiện."
Tần Thăng Dương "ái chà" một tiếng: "Làm tốt lắm."
Tần Lệ hất cằm, trên mặt viết đầy mấy chữ "chị đây ghê gớm chưa nào".
Tần Thăng Dương: "Cho tôi xem lại lần nữa đi."
Tần Lệ đưa điện thoại cho cậu ta, sau đó nhìn sang Tần Thần Vũ: "Nghe gió thì là mưa à? Không phải ngu thì là xấu." Cô trả lại câu này cho anh ta.
Anh ta chỉ muốn mượn chuyện này để kéo cô xuống nhưng lại bị vả mặt khiến sắc mặt Tần Thần Vũ rất kém.
...
Tin tức là do Tịch Gia Nam tung ra nhưng phần thêm mắm dặm muối là do mấy người phản đối Tần Lệ làm, cô ầm ĩ với bọn họ lâu như vậy cũng nên có kết quả rồi.
Chiều hôm đó Tần Lệ thông báo họp cấp cao.
"Cô ta còn không biết ngại mà đi mở họp."
"Gặp riêng người nhà họ Quý, nói không chừng cô ta đã lên kế hoạch bán công ty từ trước rồi."
"Có lẽ lúc đó có hiểu lầm gì đó, khoảng thời gian này Tần Lệ cũng coi như tận tâm tận lực với công ty mà."
"Nếu bảo tôi nói thì cô ta cứ an phận làm cô chủ nhà họ Tần là được rồi, không hợp quản lý công ty đâu."
Tần Lệ vừa vào phòng họp đã nghe thấy có người đang thảo luận về cô, có người khinh thường hừ nhẹ, mấy người vốn ủng hộ Tần Lệ cũng không lên tiếng.
Tần Lệ không hề bị ảnh hưởng chút nào, cô ngồi xuống ghế, vô cùng tự nhiên uống ly cà phê Hi Hi bưng