*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Nói xong Tố Tố liền cúp máy, chân bước vội vàng đi về phía cổng chính của trường học. Vừa ra khỏi cửa cô liền nhìn thấy xe của Sở Lăng Xuyên đang khiêm tốn dừng ở dưới một thân cây, cách đó không xa. Còn anh thì đang đứng ở bên cạnh xe. Trên người Sở Lăng Xuyên mặc một bộ quần áo hưu nhàn, thoải mái. Trên mặt anh còn mang theo một cái kính mát với cặp mắt kính to sụ, làm cho người ta cảm giác anh cực lãnh khốc mà cũng cực kỳ đẹp trai. Tố Tố không nhịn được mà tán thưởng một chút, thế gian lại có thể có người đàn ông cực phẩm như thế.
Tán thưởng xong một câu, lại nghĩ, cái người đàn ông cực phẩm kia chính là ông xã của mình đấy. @MeBau*[email protected]@ Vừa nghĩ đến đây, thì bước chân của Tố Tố cũng đã đi tới trước mặt Sở Lăng Xuyên. Tâm tình của Tố Tố cực kỳ tốt, liền nói trêu ghẹo anh: "A, xin chào soái ca! Anh đang đợi ai vậy?"
Khóe môi Sở Lăng Xuyên khẽ nhếch lên. Bảo bối của anh lại khiến anh nhớ tới quá khứ, cũng với cái vẻ hoạt bát dí dỏm làm nũng với anh như thế này. Sở Lăng Xuyên cũng cười nói đùa lại với bảo bối của mình. Anh mở cửa xe, một bộ nghiêm trang nói: "A, anh đang đợi em gái xinh đẹp của nhà anh đấy. Em gái xinh đẹp, mời em lên xe đi."
Nét mặt của Tố Tố tươi cười như hoa, thân mình nhẹ nhàng bước lên trên xe. Sở Lăng Xuyên đóng cửa, cũng đi lên xe từ phía bên kia. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Nhìn gương mặt xinh đẹp quyến rũ
của Tố Tố, anh liền quay đầu sang, trong khi Tố Tố còn chưa ngồi ổn định, anh liền hôn một cái ở trên mặt cô.
Tố Tố khẩn trương một chút, nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy học sinh cùng các giáo viên đang đi tới đi lui, xem chừng thấy không có người nào chú ý đến, lúc này trong lòng cô mới được thả lỏng. Cô lườm anh một cái trắng mắt, nói hờn dỗi: "Đi nào, về nhà thôi!"
Sở Lăng Xuyên vẻ mặt cười xấu xa, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn khởi động xe, cho xe chạy tới về hướng nhà của mình.
Lý Nguyệt Hương ở dưới sự trợ giúp của bảo mẫu, cũng đã làm xong bữa cơm chiều rồi. An Quốc Đống cũng đã trở lại nhà. Tiểu Bao Tử nhìn thấy ba mẹ cùng trở về, kích động kêu to: "Ba ba! Mẹ!"
Cậu nhóc kêu lên xong thì thân mình nhỏ bé đã bị Sở Lăng Xuyên nhấc bổng cao lên, xoay một vòng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc được ba ba hôn, đồng thời cũng bị râu của ba ba đâm vào, bất quá cũng cười lên khanh khách.
Tố Tố đổi dép không kịp đi đến đỡ con trai,die,n;da.nlze.qu;ydo/nn cũng liền trở nên kinh ngạc khi phát hiện ra, ở trong nhà đã có sự biến đổi lớn rồi. Trên các cửa sổ trong nhà, đều đã có thêm một tấm rèm cửa, dường như làm bằng lụa gì đó thì phải. Tuy nó không đến mức che hết ánh sáng, nhưng lại không thể nhìn ra được bên ngoài. Loại vật liệu này cực