Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

"A... Không cần... Nào..." Môi Tố Tố bị Sở Lăng Xuyên hung hăng hôn xuống. Quần áo của cô cũng bị anh lôi xuống hết. Rồi sau đó chỉ cần hai lần, Sở Lăng Xuyên đã túm rớt y phục của mình xuống, để lộ ra bộ ngực màu đồng cổ. Anh kéo tay cô đặt ở trước ngực của mình, còn bàn tay to của anh thì dao động ở trên thân thể mềm mại của cô.

Răng môi dây dưa, thân thể triền miên. Tố Tố ngồi ở trên bồn rửa tay, hai chân leo lên người của anh. Sở Lăng Xuyên đứng ở trước mặt cô, dùng tư thế như vậy để yêu cô, giữ lấy vẻ đẹp hoàn mỹ cùng sự mềm mại của cô.

Lúc này đây, @MeBau*[email protected] sự hoan ái đã khắc hẳn với dĩ vãng. Thân thể đã phù hợp mà trái tim cũng rất hòa hợp. Tình yêu của anh được cô đáp lại, thân thể của cô cũng được anh đáp lại. cả thân thể và trái tim của Tố Tố đều đang nở rộ vì anh, giống như đóa hoa hồng đang nở rộ trong kỳ đẹp nhất.

Sở Lăng Xuyên không có cách nào để kiềm chế được sự kích động cùng khát vọng của mình. Anh hôn môi của cô, giọng nói trầm trầm của anh quyến rũ cô: "Bảo bối, gọi anh đi...."

Khi được anh giữ lấy, Tố Tố giống như đã bị đánh rơi mất bản thân mình rồi. Cô thuận theo anh, cùng nhau nổi nổi chìm chìm, cảm nhận được sự mạnh mẽ lẫn sự dịu dàng của anh! Dieendaanleequuydonn Cảm nhận thấy thể xác và tinh thần hai người hòa hợp với nhau, đã gây cho cô sự sung sướng và rung động.

"Anh... Ông xã... A, ưm..." Tố Tố rên lên ưm một tiếng đầy quyến rũ. Thiếu chút nữa thì đã làm cho Sở Lăng Xuyên
không sao cầm giữ được. Anh càng dùng sức, "Bảo bối, nói yêu anh đi… ừm, hãy nói em yêu anh."

Hai tay Tố Tố vô lực leo lên trên bờ vai của Sở Lăng Xuyên, lời nói thoát ra thì thầm: "Em yêu anh... Ông xã."

Giọng nói nhu mì và điềm đạm của Tố Tố đã kích thích đến Sở Lăng Xuyên. Trong lòng anh như đang sôi trào, máu trong thân thể cũng đã sôi trào. Sở Lăng Xuyên có cảm giác muốn cùng cô hòa nhập lẫn nhau, cứ như vậy sẽ không bao giờ chia tách nhau ra nữa.

Không biết qua bao lâu, thời điểm đang lúc Tố Tố còn trầm luân trong đó, thế nhưng anh lại muốn rời khỏi. Tố Tố thật không vừa ý. Cô mở đôi mắt còn mê man ra nhìn anh, sau đó ôm chặt lấy Sở Lăng Xuyên, không muốn để anh rời đi.

Sở Lăng Xuyên bị Tố Tố làm cho có chút phát điên. Chi dù anh có muốn khống chế cũng không thể nào khống chế nổi nữa rồi. Sở Lăng Xuyên cố đè nén loại cảm xúc nào đó lại, cất giọng khàn khàn nói: "Bảo bối... Không có áo mưa rồi."

"Gì cơ?" diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Tố Tố còn đang chìm trong bể trầm luân, rốt cục đã hiểu ra tại sao Sở Lăng Xuyên lại muốn thối lui. Ngẫm nghĩ một chút, có vẻ dì cả của cô đến cuối tháng sẽ tới. Tuy rằng Tố Tố không nhớ được ngày cụ thể, nhưng chính là từ sau lần Sở Lăng Xuyên phải cam chịu lúc trước. Tố Tố tận lực nhớ lại một chút. Khoảng ngày mai, hoặc không chừng là tối ngày hôm nay, thì dì cả của cô sẽ tới rồi. Mặt Tố Tố đỏ gay, nhỏ giọng nói: "Cái kia, hôm nay đang là kỳ an toàn."

Vừa nghe thấy


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện