*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Ngày hôm sau, một nhà ba người trước hết đi đến thăm hỏi Sở Vệ Bình. So với trước kia, hiện tại Sở Lăng Xuyên lại càng biết đau lòng với người thân hơn nữa. Anh cũng đã trưởng thành rồi, hơn nữa càng biết quý trọng người nhà mình hơn. Anh vừa nói chuyện phiếm cùng với Sở Vệ Bình, lại vừa mát xa cho cha của mình. này hình ảnh làm cho người ta cảm thấy thật là ấm áp.
Giữa trưa, anh trai, chị dâu và cả Sở Vệ Bình đều lưu giữ cả nhà bọn họ ở lại ăn cơm, thế nhưng bởi vì còn phải đi vấn an An Quốc Đống cùng Lý Nguyệt Hương, cho nên hai vợ chồng đành chỉ có thể khéo léo từ chối. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, Ai bảo thời gian của đồng chí Sở Lăng Xuyên không được sung túc như vậy chứ!
Người trong nhà cũng lý giải được điều này, cho nên cũng không cố gắng lưu giữ. Đi thăm cha mẹ vợ, đó cũng là việc hẳn nên làm. Duy nhất có một điểm chính là, Sở Vệ Bình lưu luyến với nhóc Tiểu Bao Tử.
Trước khi đi, Sở Vệ Bình cố ý trêu đùa Tiểu Bao Tử: "Cháu nội của ông, mấy ngày nay ông nội cảm thấy rất nhớ cháu. Nếu không cháu ở lại đây cùng với ông nội đi. Ở lại nơi này còn có cả chị gái chơi đùa với cháu nữa, có được hay không vậy?"
Tuy rằng Tiểu Bao Tử cũng rất thân thiết với ông nội, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn rất thích ông nội, cũng nghĩ muốn được ở cùng với ông nội. Nhưng mà suốt một năm qua nhóc đã không được
gặp ba ba rồi. Hiện tại thật vất vả lắm mới được nhìn thấy người, đương nhiên là thập phần muốn được ở cùng với ba ba của mình. Cậu nhóc đảo mắt xoay xoay đôi con ngươi, rúc vào trong lòng ông nội, ngọt ngào ngây thơ nói: "Ông nội, chờ đến khi ba ba đi làm rồi, cục cưng đến với ông nội, bảo mẹ đưa cục cưng đến."
Mọi người bởi vì một bộ dạng nghiêm trang lại nói những lời giống như ông cụ non kia của Tiểu Bao Tử, đều nở nụ cười. Sở Lăng Xuyên cố ý đùa con trai: "Con trai, nếu không thì trước con ở lại cùng với ông nội đi. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Đến bữa cơm tối, ba ba sẽ tới đón con."
Tiểu Bao Tử ở trong lòng ông nội cọ quạy không thôi. Bàn tay nhỏ bé nâng cằm lên, rõ ràng không vừa ý, thở dài, nói vẻ đầy ưu sầu: "Dù sao thì lời nói của cục cưng cũng không có ý nghĩa gì hết. Đi thì đi, ở lại thì ở chứ sao."
Ha ha, mọi người đều cười rộ lên. Sở Vệ Bình không nhịn được liền hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng cháu nội một cái. Sở Lăng Xuyên nhanh chóng nói: "Ba, người xem, đã một năm nay con không được gặp con trai rồi, hãy để cho cu cậu đi theo con đi."
Sở Vệ Bình phối hợp nói: "Như vậy cũng được, vậy Tiểu Bao Tử hãy đi cùng với ba ba thôi, @MeBau*[email protected]@ ngày khác cháu lại đi đến đây với