*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
"Bảo bối...." Sở Lăng Xuyên trầm giọng gọi cô. Cô có biết, mấy động tác nhỏ này của cô đã chọc người đến cỡ nào hay không. Đã làm cho anh muốn lập tức chiếm giữ lấy cô, để cho cô nằm ở dưới thân anh, vì anh mà nở rộ vẻ đẹp mê người của cô.
Bởi vì Tố Tố vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo hẳn, nên trong vẻ đẹp mê người của cô vẫn còn có chút mơ mơ màng màng rất đáng yêu. Trong sự lười nhác đó lại càng làm cho người ta khó có thể kháng cự được sự quyến rũ động lòng người của cô. Sở Lăng Xuyên xoay người, đặt Tố Tố ở dưới thân mình, vội vàng và mãnh liệt hôn lên đôi môi của cô, một đường dọc xuống phía dưới, cách lớp quần áo hôn hít lấy sự mềm mại tốt đẹp nhất của cô. Anh tỉ mỉ hôn hít lấy cô, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn thẳng cho đến lúc cô đã được anh chuẩn bị tốt rồi, anh rốt cục không thể nào ẩn nhẫn được nữa, đoạt lấy cô hoàn toàn.
...
Bởi vì có liên quan đến với thời gian, cho nên Sở Lăng Xuyên không dám ham chiến, vì thế anh chỉ làm một lần liền ngừng lại. Anh nhìn Tố Tố, bởi vì sự cố gắng của mình, mà hai gò má Tố Tố hiện ra hồng rực. Sở Lăng Xuyên liên tục hôn hít cô mấy cái nữa: "Tạm thời tha cho em một cái mạng, chờ đến buổi tối lại tiếp tục."
Gương mặt của Tố Tố lại càng đỏ hơn. Cô không sao nén nhịn được mà đập cho anh một cái, nhỏ giọng nói: "Không phải nói... Dieendaanleequuydonn Nam giới ba mươi tuổi, về phương diện nào đó thì liền sẽ bị gì gì đó hay sao?" Tinh lực của anh vẫn còn hoạt động tràn đầy như vậy sao?
Câu nói ở phần sau, Tố Tố không nói ra. Nhưng mà cô tin tưởng là anh hiểu được. Sở Lăng Xuyên lại nhíu mày
hỏi: "Này, gì gì đó là cái gì? Em có thể nói cho rõ ràng ra được không. Em không chịu nói rõ ràng như vậy, thì anh làm sao mà biết là em có ý gì?"
Choáng váng, thế nào biến thành Đường Tăng (*) rồi.
(*) Câu này ý nói Sở Lăng Xuyên vừa xxxyyy xong, nhưng vẫn không hiểu được ẩn ý trong câu nói của Tố Tố
Đang lúc cô không dám nói thẳng ra, đoôn anh lại còn cố ý đùa cô nữa sao. Vẻ mặt Tố Tố đầy nghịch ngợm nói: "Này, cái câu gì đó nói đúng là, nam giới sau ba mươi tuổi, về phương diện nào đó đi đường bắt đầu xuống dốc rồi, tinh lực không còn tràn đầy như vậy nữa chứ sao."
Sở Lăng Xuyên cười hôn lên môi miệng Tố Tố, trong lòng suy nghĩ. Anh rất mạnh mẽ, luôn luôn rất mạnh mẽ. Hơn nữa, cứ thử để cho những nam giới kia bị nghẹn một năm hai năm thử xem thế nào… Thế nhưng những ý nghĩ này anh chỉ tự nghĩ ở trong lòng, cũng bày ra vẻ mặt cười xấu xa, nói với cô: "Anh còn từng được nghe nói một câu rằng, phụ nữ ba mươi tuổi thì như sói, bốn mươi tuổi thì như hổ. Em xem thế nào, cho anh thử thấy một lần làm hổ của em đi nào, anh vẫn đang chờ đây."
Một câu nói này của anh, khiến cho Tố Tố nhoáng một cái mặt mày liền đỏ rực lên. Cô thở hồng hộc hôn lên miệng anh, thật dũng mãnh nói uy hiếp anh: "Sở Lăng Xuyên, anh cứ chờ đấy! Chị đây sẽ làm cho nhà ngươi buổi tối không xuống giường được."
Sở Lăng Xuyên không nhịn được cười. Tố Tố chính mình nói xong rồi, cũng bật cười. Haiz, vợ chồng già rồi, nói chuyện cũng không có gì phải kiêng kỵ nữa rồi. Bàn tay Sở Lăng Xuyên lại giở trò xấu ở trên người cô,