Cho đến khi Lâm Quân Nhi đã ở cử xong, hai đứa nhỏ cũng cứng cáp hơn một chút thì cô đã chủ động đề nghị với Lâm Tuệ Y về việc hôn sự của cô ấy.
Vốn dĩ về chuyện kết hôn của Lâm Tuệ Y phải là do Quý Mẫn đảm nhận, nhưng hiện tại bà ấy thấp cổ bé họng nên cũng sợ gia đình Lâu gia sẽ để bụng chuyện trước kia mà làm khó Lâm Tuệ Y.
Cũng thương mẹ và thương em gái nên Lâm Quân Nhi đã ra mặt giúp hai người họ.
Hôm nay, là ngày cũng khá tốt, Lâm Quân Nhi đã giao lại cả ba đứa nhỏ cho Cảnh Vân Trạch chăm sóc, còn cô thì cùng với Tước Xạ đi đến nhà hàng mà Lâu gia đã đặt trước.
Ngoại trừ Lâu Hàm Nghi thì tất cả những người ở Lâu gia có lẽ cũng không thích Quý Mẫn lắm, vì trước kia bà ấy từng nhiều lần nhục mạ Lâu gia, không chỉ vậy mà bây giờ so với Lâu gia thì Lâm gia chẳng là cái thá gì cả.
Mặc dù là thế, nhưng khi Lâu gia nhìn thấy Lâm Quân Nhi đến thì thái độ quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ, không chỉ vô cùng niềm nở mà nói chuyện cũng dễ nghe hơn nhiều.
Mà nói ra thì cũng đúng thôi, hiện tại Lâm Quân Nhi là con dâu vàng ngọc của Cảnh gia, không chỉ sinh được một cháu gái và hai cháu trai, cô hiện tại còn là Tổng Giám Đốc của Cảnh thị, một vị trí mà không thể để người ngoài đảm nhận được, chỉ cần nhìn vị thế hiện tại của Lâm Quân Nhi cũng đủ biết vị trí của cô trong Cảnh gia là rất quan trọng.
Hôm nay cũng xem như là ngày chính thức ra mắt hai bên gia đình, ở Lâm gia thì chỉ có Lâm Quân Nhi, Quý Mẫn và Lâm Tuệ Y, nhưng ở bên Lâu gia thì không chỉ có cha mẹ của Lâu Hàm Nghi, mà còn có thêm anh chị em Lâu gia cùng đến.
Lúc này, Lâm Quân Nhi mới nhẹ nhàng ngồi xuống, nói:
- Mọi người nói đến đâu rồi?
Lúc này, anh trai của Lâu Hàm Nghi liền lên tiếng, nói:
- Lâm tổng, cô đâu cần đích thân đến đây chứ, chuyện kết hôn của Y Y và Hàm Nghi cũng chỉ là thiếu một nghi thức thôi mà.
Nghe đến đây, Lâm Quân Nhi liền cười một cái, sau đó liền đưa mắt nhìn về phía cậu cả Lâu gia, nhếch mép cười khinh bỉ, nói:
- Nghi thức? Hóa ra trong mắt của Lâu đại thiếu gia thì kết hôn chỉ là nghi thức thôi sao?
- Tôi không có ý đó, Lâm tổng đừng hiểu lầm...
- Hiểu lầm? Ý anh nói là tôi ít học nên đã hiểu lầm ý của anh sao?
Nói đến đây thì cha Lâu đã bảo cậu ta im miệng lại, sau đó thì ông ấy lại nhìn Lâm Tuệ Y, nhẹ nhàng nói:
- Từ đầu Lâu gia đã xem Y Y là dâu con trong nhà rồi, Lâm Tổng cũng đừng nghĩ nhiều làm gì.
Sau này Y Y vào nhà họ Lâu thì vẫn phải hòa thuận với anh chị em trong nhà.
Nghe đến đây, Lâm Quân Nhi liền nhìn sang Lâm Tuệ Y và Lâu Hàm Nghi, nhíu mày nói:
- Vẫn chưa nói với gia đình sao?
Cha mẹ Lâu nghe vậy liền có chút nghi hoặc, ý của Lâm Quân Nhi chưa nói là nói cái gì? Ngay lúc này Lâu Hàm Nghi cũng định nói, nhưng đã bị Lâm Quân Nhi nói trước:
- Có thể Lâm gia chúng tôi sẽ bắt rể.
Dù sao thì Lâm gia cũng chỉ còn lại Y Y mà thôi, mẹ tôi cũng đã cao tuổi rồi, bây giờ cả Y Y cũng rời đi thì ai sẽ chăm sóc bà ấy đây?
Nói đến đây thì Lâu gia cũng có chút gì đó khựng lại, nhưng ngay sau đó Lâm Quân Nhi cảm thấy quá mất thời gian với cuộc trò chuyện vô bổ này, cô liền đứng dậy, nói:
- Nếu Lâu gia không đồng ý cũng không sao...
Lúc này Lâu gia còn tưởng Lâm Quân Nhi đã đổi ý, nhưng ngay sau đó cô lại nói:
- Lâu Hàm Nghi, nếu cậu không ngại thì tự sắp xếp hành lý đến Lâm gia, chuyện hôn lễ tôi sẽ lo liệu cho hai người.
Hiện tại thứ tôi không thiếu chính là tiền!
Lâm Tuệ Y nhìn cô, sau đó cũng muốn giảng hòa giữa hai bên, nhưng Lâm Quân Nhi chỉ mới đi được hai bước thì Lâu phu nhân đã gọi cô lại, cuối cùng thì bà ấy vẫn phải nhượng bộ thôi, kể cả việc cá nhân hay việc công thì cũng không thể nào làm xích mích với Cảnh gia.
Sau khi nói chuyện xong với Lâu gia thì Lâu Hàm Nghi đã được phép về Lâm gia sinh sống, hiện tại họ chỉ chờ đợi ngày cử hành hôn lễ.
Tuy nhiên thì Lâu gia lại muốn lợi dụng hôn lễ này để chèo kéo thêm một vài nhà đầu tư, nhưng Lâm Tuệ Y lại không thích hôn lễ quá xa hoa, hơn nữa hiện tại Lâm gia cũng không quá khá giả nên cô ấy chỉ muốn làm một hôn lễ nho nhỏ, mời những người bạn thân