Buổi sáng ngày hôm sau, Lâm Quân Nhi đến Lâm gia từ sớm, cô cùng Lâm Tuệ Y đi chợ rồi nấu cơm tại nhà, bữa ăn tuy đơn giản nhưng họ lại được một lần nữa ngồi cùng bàn ăn với nhau.
Lúc này Quý Mẫn cũng muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi.
Trong bữa ăn thì Lâm Quân Nhi cũng có nhìn Lâm Tuệ Y và Lâu Hàm Nghi, nói:
- Hai đứa đã định hưởng tuần trăng mật ở đâu chưa? Có cần chị sắp xếp cho không?
- Không cần đâu chị hai, tụi em hiện tại đang cố gắng lo cho sự nghiệp trước, có thể đợi đến Tết thì tụi em sẽ đi luôn ạ.
Nghe vậy thì Lâm Quân Nhi cũng gật đầu rồi mọi người tiếp tục ăn, trong bữa ăn thì Quý Mẫn cũng có hỏi vài chuyện về công việc của cô, cũng có hỏi thăm sức khỏe của Liễu Đào Nguyên và Cảnh Vân Trác, sau đó thì hỏi đến ba đứa nhỏ ở nhà.
Nghe mẹ mình hỏi thì Lâm Quân Nhi cũng chỉ trả lời để bà ấy yên lòng, lúc này thì Lâm Tuệ Y đã sớm nhìn ra được mẹ có chuyện muốn nói với chị hai, nên bữa cơm vừa kết thúc thì Lâm Tuệ Y đã kéo Lâu Hàm Nghi xuống bếp để cùng nhau rửa bát, còn Lâm Quân Nhi và Quý Mẫn lại đi lên phòng thờ của Lâm gia.
Từ khi sáng mắt cho đến bây giờ thì có lẽ trừ ngày chuyển liệt tổ liệt tông Lâm gia sang nhà mới, thì Lâm Quân Nhi chưa bao giờ đến đây.
Cô cùng Quý Mẫn thắp nén hương cho cửu huyền, sau đó thì bà ấy lại nhìn Lâm Quân Nhi, nói:
- Quân Quân...!Thật ra mẹ nên sớm nói ra những lời này với con, nhưng mãi vẫn không có dũng khí, hiện tại...!Mẹ muốn xin lỗi con...!Xin lỗi vì những chuyện mà cha mẹ đã gây ra với cuộc đời của con.
Mặc dù Lâm Quân Nhi cũng từng rất muốn nghe từ xin lỗi từ cha mẹ của mình, nhưng điều đó là trước kia thôi, còn hiện tại thì đối với cô nó đã không quá quan trọng nữa rồi...!Lâm Quân Nhi nhìn Quý Mẫn, sau đó lại nhìn sang liệt tổ liệt tông nhà họ Lâm, cô nói:
- Từ lâu rồi...!Đã từ lâu rồi con cũng chẳng để ý đến quá khứ của mình.
Quý Mẫn nhìn cô, thật ra chuyện năm xưa bà ấy cũng biết sự thật...!Rõ ràng chính Lâm Tào và Quý Mẫn cũng nhìn ra tên nhà sư năm đó chỉ là một kẻ giả mạo, nhưng vì sợ số mệnh của con gái sẽ ảnh hưởng đến bản thân nên họ mới phải làm như vậy, mắt nhắm mắt mở tin vào lời của tên kia...! Không ngờ...!Thật không ngờ chỉ vì mê tín dị đoan mà chính tay của Quý Mẫn và Lâm Tào đã đẩy con gái vào thế nguy hiểm đến tính mạng, cũng vì chuyện đó mà Quý Mẫn vẫn có vài suy nghĩ trong đầu...!Tuy nhiên, có những chuyện không thể không tin được, từ khi Lâm Quân Nhi được sinh ra thì Lâm thị làm ăn thất bát, nhưng khi Lâm Tuệ Y chào đời thì mọi chuyện lại quay về quỹ đạo của mình...!Nên không muốn công nhận, nhưng Quý Mẫn và Lâm Tào đã thiên vị Lâm Tuệ Y nhiều hơn...!Hay để nói là rất nhiều.
Nhớ lại lần đó Lâm Quân Nhi thay Lâm Tuệ Y gả cho Cảnh Vân Trạch, ban đầu bà ấy còn lo lắng...!Vì Quý Mẫn biết rõ con người của Cảnh Vân Trạch rất khó đoán, từ những lần gặp nhau, đến khi hỏi cưới, sau đó là ngày kết hôn...!Bà ấy đều cho rằng Lâm Tuệ Y chắc chắn sẽ khó sống ở Cảnh gia.
Nhưng người tính lại không bằng trời tính, cuối cùng thì một cô dâu bất đắc dĩ như Lâm Quân Nhi lại có thể an ổn ở Cảnh gia, trước đó Quý Mẫn dù độc mồm độc miệng nhưng chỉ cần Cảnh gia trả Lâm Quân Nhi về, thì bà ấy cũng thấy yên lòng hơn là gả cô đi...
- Quân Quân, mẹ biết tổn thương mà chúng ta gây ra cho con rất lớn, cho dù mẹ dùng cả cuộc đời còn lại cũng chẳng thể nào bù đắp được...!Lâm Tào, ông ấy cũng đã gánh chịu những hậu quả mà ông ấy xứng đáng...!Quân Quân, mẹ không hi vọng con tha thứ cho cha mẹ...!Mẹ chỉ hi vọng, con đừng hận cha con có được không?
Lâm Quân Nhi cười nhạt, sau những chuyện mà Lâm Tào đã gây ra mà Quý Mẫn lại nói đỡ cho ông ta sao? Mặc dù chính Lâm Quân Nhi và Lâm Tuệ Y cũng nhìn ra được, trong lòng của Quý Mẫn vốn dĩ không yêu Lâm Tào, cả Lâm Tào cũng vậy, ông ta hoàn toàn không yêu bà ấy...!Cuộc hôn nhân của họ chỉ đơn giản là cộng tác với nhau, nhưng ít nhất thì trong lòng Quý Mẫn vẫn dành sự tôn trọng nhất định đối với vị trượng phu của mình, nhưng nhìn mà xem...!Lâm Tào có xứng đáng hay không?
- Mẹ, mẹ đừng làm khó con.
- Mẹ biết yêu cầu của mẹ rất quá đáng...!Nhưng Quân Quân, nói thế nào thì dòng máu đang chảy trong người con vẫn là của ông ấy...!Nếu ông ấy không cho con một sinh mạng, thì làm sao có thể tồn tại một Lâm Quân Nhi trên đời này?
Lâm Quân