Đưa vợ yêu lên phòng, Cảnh Vân Trạch nhẹ nhàng đặt cô lên giường, sau đó liền đi đến bên cửa để chốt khóa cửa.
Một khắc xuân thu đáng giá ngàn vàng, anh không thể chừng chờ hơn mà trực tiếp hôn lên môi của cô, đem hết những lời cô muốn nói nuốt hết vào bụng.
Lâm Quân Nhi cũng biết tâm tính của người đàn ông này rất khó đoán, nhưng cô dám chắc đối với cô thì tâm tư của anh vô cùng chân thành.
Nụ hôn triền miên ướt át khiến cho đầu óc của Lâm Quân Nhi trống rỗng, bất chợt bàn tay to lớn của anh lại không yên phần mà bắt đầu di chuyển từ đỉnh đầu, từ từ đi qua gương mặt kiều diễm của cô, sau đó xuống cổ, cũng không quên đi qua vùng đồi núi trập trùng, tiến thẳng đến bụng và nơi riêng tư bí mật.
Lâm Quân Nhi cảm nhận được anh đang hơi quá khích liền dùng tay giữa tay anh lại, nhưng Cảnh Vân Trạch hoàn toàn không để ý, anh trực tiếp cởi hết quần áo của cô, đến cả một cái [email protected] lót cũng không giữ lại cho cô.
Đến đây thì toàn thân của cô đã trần như nhộng.
Cái miệng nhỏ phía trên thì bị anh hôn đến sưng đỏ, cô bé xinh xắn bên dưới cũng được sự chăm sóc dịu dàng từ anh.
Ban đầu, Cảnh Vân Trạch đưa hai ngón tay vào trong cô, đột nhiên bị dị vật xâm nhập đã khiến cho cô bị kích động mà ưỡn ngực lên, nhân cơ hội đó Cảnh Vân Trạch liền ngậm lấy đôi gò hồng đào của cô, vì hiện tại đứa nhỏ vẫn chưa hoàn toàn cai sữa mẹ nên bầu ng ực của cô vẫn còn rỉ ra một chút sữa, mùi vị béo ngậy, thơm ngọt khiến cho Cảnh Vân Trạch mê mẩn.
Lâm Quân Nhi cũng không biết nên làm gì ngoài kêu r3n lên những âm thành tà mị, bên dưới thì tay anh khoáy đảo nơi ẩm ướt kia, phía trên lại bị anh ngậm lấy một bên ng ực, bên còn lại cũng không thảnh thơi mà bị tay còn lại của anh x0a nắn thành đủ hình dạng.
- A...!Ưm...!Cảnh Vân Trạch, anh đừng như vậy mà...!
Nhưng Cảnh Vân Trạch hoàn toàn không nghe lọt vào tai nữa, đột nhiên ngón tay của anh lại đi vào thêm một ngón, hoàn toàn giúp nơi riêng tư kia thoải mái thêm một chút, đến khi hai [email protected] thịt non mềm đã m*t chặt lấy ngón tay thì anh mới nhìn vợ mình, cười gian xảo, nói:
- Bà xã, em đừng nhịn nữa.
- Cảnh Vân Trạch...!Anh khốn kiếp! Anh...!Anh...!A...!Anh muốn làm gì?!
- Hôm nay, chồng của em sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"!
- Vô sỉ!
- Cảm ơn bà xã đã quá khen.
Đột nhiên Lâm Quân Nhi lại thấy hối hận rồi, tại sao cô lại có một người chồng ấu trĩ như vậy chứ?
Nhưng mà...!Chuyện đó để sang một bên rồi tính sau đi, bây giờ cô thật sự không thể chịu nỗi nữa rồi.
Vòng tay ôm lấy tấm lưng to lớn của anh, Lâm Quân Nhi ưỡn ngực lên, từ khuôn miệng xinh xắn cũng thoải mái mà rên một tiếng.
Anh biết hiện tại vợ anh đã đạt cực kh0ái rồi, Cảnh Vân Trạch cười xấu xa.
Không đợi cơ thể của Lâm Quân Nhi bớt k1ch thích, anh trực tiếp đem tiểu đệ bức bối kia xâm nhập vào bên trong.
Tiểu đệ to lớn đột ngột đẩy vào khiến cho hai mắt của Lâm Quân Nhi trợn trừng, khuôn miệng xinh cũng há ra đầy bất ngờ, nhưng Cảnh Vân Trạch lại cảm thấy biểu hiện này của vợ quá là đáng yêu.
Cúi đầu xuống hôn lấy cánh môi của cô, môi lưỡi quấn quýt khiến cho Lâm Quân Nhi phải ghì chặt lấy lưng của anh.
Nhưng dường như Cảnh Vân Trạch hoàn toàn không có ý định sẽ giảm tốc độ luân động của mình.
Nụ hôn triền miên dần cũng tách ra, kéo ra một sợi chỉ bạc thật dài, thật đầy sự ám muội.
Lâm Quân Nhi lúc này chỉ biết ôm lấy anh rồi r3n rỉ, cùng lúc này, hòa với tiếng yêu kiều của cô là tiếng thở d ốc của Cảnh Vân Trạch.
Nhưng đột nhiên [email protected] thịt non mềm của cô lại xoắn lên một cái, làm cho Cảnh Vân Trạch phải đột ngột dừng lại, anh nhíu mày nhìn cô, nói:
- Vợ à, em lại sắp ra rồi sao?
- Không...!Không hề!
- Nói dối sẽ bị phạt đấy vợ yêu!
Cảnh Vân Trạch liền đặt vợ mình nằm nghiêng sang một bên, đưa một chân gác lên vai, rồi lại tiếp tục luân động mạnh mẽ.
Tư thế này càng khiến cho tiểu đệ đi sâu vào trong cơ thể của cô, Lâm Quân Nhi cũng mất đi điểm tựa là tấm lưng an toàn, nên cô đã quờ quạng lung tung, trực tiếp nắm chặt lấy grap giường.
- Cảnh Vân Trạch...!Chậm...!Chậm chút...!A...!Ưm...!Ưm...!Anh...!Anh đừng nhanh như vậy chứ...!A...!A...!Chỗ đó...!Đừng mạnh...!Đừng mạnh như vậy...!Không chịu được, thật sự...!Thật sự không được.
- Bà xã...!Em...!Em đừng phí lời vô ích nữa, tập trung vào trận chiến của chúng ta thôi!
Nói xong, Cảnh Vân Trạch liền trực tiếp kéo Lâm Quân Nhi ngồi lên tiểu đệ của mình, cô cũng thuận thế