Cảnh Vân Trình và Lâm Quân Nhi sau khi nói chuyện xong thì đi xuống nhà, cô cũng có nhờ Liễu Đào Nguyên nói lại với Cảnh Vân Trạch rằng mình sẽ đến Cảnh thị một chuyến.
Điều này dấy lên sự nghi ngờ của Cảnh Vân Trác, nhưng Lâm Quân Nhi chỉ cười nói là bản thân quá nôn nóng nên muốn đến xem một chút.
Mặc dù không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng Cảnh Vân Trác cũng chỉ gật đầu, ông ấy không hoàn toàn tin tưởng Lâm Quân Nhi và Cảnh Vân Trình, nhưng bây giờ nếu ông ấy quá đa nghi thì con dâu và con trai thứ sẽ khó xử.
Lúc này, Tước Xạ đã chờ sẵn ở bên ngoài, cậu ta đã hứa sẽ báo vệ Lâm Quân Nhi, nên chắc chắn sẽ không rời đi nửa bước.
Nhờ Tước Xạ lái xe nên Cảnh Vân Trình mới có thời gian nghỉ ngơi một chút, nhưng lúc này thì Lâm Quân Nhi lại không nghỉ ngơi, cô liên tục gõ gõ bàn phím, cũng chẳng biết là cô đang gõ cái gì, điện thoại thì cũng reo lên inh ỏi, chắc hẳn là tin nhắn đến và đi.
Từ phía trước, Tước Xạ híp mắt lại, chắc chắn phu nhân vẫn còn giấu chuyện gì đó với họ, một cô gái trước kia từng bị mù, nhưng lại có thể tài giỏi như vậy sao? Đúng là phi lý.
Sau một lúc, toàn bộ thông tin đúng của số liệu đã được chuyển hết vào máy tính của Cảnh Vân Trình, nhưng Lâm Quân Nhi cũng không quá chủ quan, cô lại rà soát lại thêm một lần, sau đó thì cũng đã nhờ bên kia kiểm tra lại một lần nữa cho an toàn.
Lúc này, điện thoại của cô đã hiện lên một đoạn tin nhắn của một người tên Z.
[Mr.Z]: Yên tâm đi, chuyện tôi đã ra tay thì đảm bảo chính xác một trăm phần trăm.
Nhưng mà cô lại gây thù chuốc oán với ai nữa vậy? Angel, cô có thể bớt báo lại được không?!!
Nhìn dòng tin nhắn thì chắc đối phương đang rất bất mãn, nhưng cho dù có bất mãn thì cũng có làm gì được.
Lâm Quân Nhi cũng chỉ qua loa nói vài câu rồi cũng mặc kệ công thần của mình, tiếp theo thì cô lại dựa vào danh tiếng của Cảnh Vân Trình mà cho trích xuất camera gần đây, xem một loạt thì cô cũng chẳng thấy ai đáng nghi...!Ca này có vẻ hơi khó đây, lúc này thì Cảnh Vân Trình cũng đã nghỉ ngơi được một lúc, nhìn sang bên cạnh thì đã thấy chị dâu đang nhíu mày, còn xoa cằm suy tư cái gì đó, cậu ta liền nói:
- Sao vậy chị dâu?
- Không có gì, nhìn trích xuất camera rất bình thường...!Nhưng chị lại thấy có gì đó rất bất thường, chắc do chị đa nghi quá thôi.
Đến Cảnh thị, Lâm Quân Nhi giao lại máy tính của Cảnh Vân Trình, sắc mặt cũng thay đổi hoàn toàn, không còn cái dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi mà bây giờ chính là dáng vẻ ngây thơ, dễ dụ.
Tước Xạ càng lúc càng không hiểu phu nhân đang muốn làm gì, nhưng đi ở phía sau của cô, mọi người ở đây cũng nhận ra Tước Xạ là ai, vì trước kia Cảnh Vân Trạch không ít lần đến đây, với mục đích của Cảnh Vân Trác là đào tạo anh thành một Cảnh Vân Trác thứ hai, nên Tước Xạ có thể nói là quen mặt.
Nhưng để một thân cận ưu tú như Tước Xạ đi theo, thì chỉ có thể là Cảnh đại thiếu phu nhân Lâm Quân Nhi mà thôi.
Trong lúc mọi người đang chào hỏi nhau thì ánh mắt sắc bén của Lâm Quân Nhi dừng lại ở một cô gái, cô ta cũng có chút giật mình khi bị nhìn thấy, ánh mắt đáng sợ của Lâm Quân Nhi tựa như là nhìn thấu cả tâm can của cô ta vậy.
Nhưng sau đó, cô ta lại rụt rè đi đến, cúi thấp đầu nhất trong số các nhân viên ở đây, nhỏ giọng nói:
- Phu nhân...!Xin chào phu nhân.
Bấy giờ Cảnh Vân Trình mới giới thiệu, cô ấy là trợ lý của cậu ta, đã theo cậu ta rất lâu rồi.
Do bản tính hiền lành, nhút nhát, nên không dám đến những nơi đông đúc như vậy, trong công ty cũng không giao tiếp với ai.
Tuy nhiên, ở điểm này lại khiến cho Lâm Quân Nhi thấy kỳ quái, nếu nói là trợ lý thì chắc chắn phải nhanh nhẹn, tháo vát, giúp ông chủ của mình sắp xếp, quán xuyến nhiều chuyện...!Nhưng tại sao cô ta lại nhút nhát chứ?
- Chị dâu, chị đừng nhìn cô ấy như vậy, cô ấy sẽ sợ đấy.
Lâm Quân Nhi cũng chỉ nhún vai, lại cái tính đối