Đến ngày Lâm Quân Nhi được chính thức đưa vào Cảnh thị thì cũng là lúc Cảnh Vân Trác tuyên bố rút khỏi ban điều hành của tập đoàn, có vẻ như những kẻ đang chờ đợi thời cơ này đã sắp không thể nhẫn nại nữa rồi.
Lúc này thì không ít người đã bắt đầu bàn ra tán vào về chuyện của Lâm Quân Nhi và Cảnh Vân Trình.
Tuy nhiên, nhưng lời gièm pha đó chẳng là gì đối với Lâm Quân Nhi cả, vì từ khi Cảnh Vân Trác công bố sẽ rút khỏi ban điều hành thì cô đã chú ý đến một người.
Chính là Phùng Đạt!
Nhưng Lâm Quân Nhi không biết trong số các cổ đông ở đây lại có Phùng Đạt đấy.
Theo như những gì trước đó mà cô biết, thì Phùng Đạt là cháu trai của Kim Trấm, sau khi Kim Trấn qua đời, tài sản của ông ta vốn dĩ thuộc về Vương gia, nhưng Kim Xảo Xảo - em gái của Kim Trấm đã không đồng ý, mà Vương gia nhiều đời oanh liệt nên cũng chẳng [email protected] muốn gì chút tiền lẻ này, nên họ đã đem hết toàn bộ tài sản cho Kim Xảo Xảo.
Nhưng Lâm Quân Nhi lại không ngờ Kim Xảo Xảo lại đổ tiền vào đứa con trai bất tài như Phùng Đạt, xem ra thì cô gái trợ lý đơn thuần kia không phải dạng vừa đâu.
Kết thúc buổi họp, Phùng Đạt có hẹn Lâm Quân Nhi ra nói chuyện riêng, vốn dĩ Cảnh Vân Trình đã muốn ngăn cản, nhưng cô thì lại đồng ý, cô cũng muốn nghe xem cậu ta sẽ nói gì với mình.
Tước Xạ đứng ở bên ngoài, còn Lâm Quân Nhi và Phùng Đạt thì ở bên trong phòng, cô nhìn cậu ta, nói:
- Có chuyện gì sao? Phùng tổng.
- Cảnh phu nhân không cần căng thẳng, tôi chỉ muốn hỏi cô một câu thôi.
Lâm Quân Nhi cũng gật đầu, Phùng Đạt hít một hơi thật sâu, sau đó liền có chút kiêng dè, nói:
- Dạo gần đây, Y Y có liên lạc với cô không?
- Y Y? Tại sao cậu lại hỏi về con bé.
- Thật ra trước Tết vài ngày, Lâm Tào đã hẹn tôi đến nhà, nói là bàn chuyện hôn sự giữa tôi và Y Y.
Nhưng hôm đó chính tôi và Y Y đều bị Lâm Tào chuốc thuốc, bên ngoài ông ta đồng ý để Y Y kết hôn với Lâu Hàm Nghi, nhưng bên trong lại ngắm ngầm khiến cho Y Y mất danh tiết.
Lâm Quân Nhi hai mắt trợn trắng, bàn tay cũng vì tức giận mà siết chặt.
Xem ra thì người cha của cô vẫn chứng nào tật đó, nếu như Phùng Đạt này không phải người xấu...!Thì chỉ còn một kẻ dám ra tay!
- Quân Nhi, tôi xin đảm bảo, hôm đó tôi không hề làm gì Y Y.
Chỉ là sau đó thì Y Y đã bỏ nhà đi, tôi cũng từng liên lạc với Lâm gia, nhưng họ không biết, Lâu Hàm Nghi cũng không biết, mà cô thì lại ở nước ngoài nên tôi cũng không liên lạc được...!Bây giờ, cô có thể cho tôi biết Y Y đang ở đâu được không?
Lâm Quân Nhi quay lưng lại, lạnh nhạt nói:
- Cậu yên tâm, tôi sẽ tìm Y Y.
Nhưng Phùng Đạt, hi vọng sau này cậu đừng đến tìm con bé nữa.
Nói xong, Lâm Quân Nhi liền đẩy cửa ra ngoài, vốn dĩ cô muốn buông bỏ mọi chuyện của Cảnh thị để đi tìm em gái, nhưng cô cũng không thể trơ mắt nhìn Cảnh thị bị cha mình hủy hoại được.
Lúc này, cô nhìn sang Tước Xạ, nói:
- Tước Xạ, thông báo với Vân Trạch, nhờ anh ấy tìm Y Y giúp tôi.
Nếu thấy em ấy ở đâu thì báo lại với tôi, đừng làm em ấy kích động.
- Nhị tiểu thư gặp chuyện gì sao?
- Có thể.
Lúc này, ánh mắt của Lâm Quân Nhi cực kỳ không tốt, cô hiển nhiên là muốn tìm em gái rồi, nhưng Cảnh thị nếu không xử lý triệt để thì sẽ còn nhiều người gặp nguy hơn.
Nên vì đại nghĩa, cô phải nhờ Cảnh Vân Trạch vậy.
- Nhanh lên, tôi sẽ xử lý chỗ này, sau đó tôi sẽ tìm các cậu.
Tước Xạ nhận lệnh liền nhanh chóng rời đi, còn Lâm Quân Nhi cũng chuẩn bị tinh thần.
Vốn dĩ người cô nghĩ là Phùng Đạt, dù sao cậu ta cũng là người ngoài, nếu có đối đầu trực tiếp thì cũng chẳng sao...!Không ngờ, người đứng phía sau, ngắm ngầm làm ra những chuyện vô sỉ này lại là cha của cô! Lâm Tào, người cha đáng kính của cô cũng là rất biết cách khiến người ta mơ hồ.
Phòng họp trở lại, lúc này thì máy tính của Cảnh Vân Trình đã có đầy đủ bằng chứng về việc mà nữ trợ lý kia đã làm.
Cô cũng bắt đầu đứng dậy, nói:
- Kính thưa các vị cổ đông của Cảnh thị, những người ngồi ở đây đều là người có đầu óc kinh doanh, chắc chắn sẽ không để ai đó dắt mũi mình mà đi có đúng không? Hiển nhiên, mọi