Chương 57 : Tìm Lại Em
Điều không ngờ tới là tên trợ lí này lại không hoàn toàn trung thành với anh mà cậu ta lại thông đồng với ả tình cũ của hắn bắt cóc cô, như đã chuẩn bị từ trước nên cậu ta đã dùng một cáu khăn có tẩm thuốc mê bịt vào mặt khiến Nhược Thần hôn mê nên không thể kêu cứu.
Có kêu được nhưng mặt kính dày của xe hắn là kính cách âm nên bên ngoài không thể nghe được gì mặc dù bên trong đang kêu la ầm ĩ.
Lúc hắn đi vào trong xe, có nhìn lại chỗ cô từng ngồi thì thấy một chiếc khăn trắng và áo khoác cô mặc lúc lên xe, nghĩ lại trên người cô lúc lên xe làm gì có đồ vật nào vậy thì tại sao khăn lại rơi ở đây, còn áo khoác nữa, lúc này trời đang rất lạnh không thể nào mà cô lại cởi nó ra được.
Hắn cầm lên, nhìn lướt qua thôi hắn cũng phát hiện ra khăn này được tẩm thuốc.
Nếu Triết Thành ăn chắc sẽ không bao giờ đối xử như vậy với Nhược Thần, nếu vậy chỉ còn hai trường hợp.
Ném chiếc khăn đi, hắn khởi động xe phóng về nơi của ả tình cũ kia.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Lúc này tên trợ lí phản bội kia cũng đã đưa được cô vào nhà kho bỏ trống, cũng là nơi mà ả tình cũ kia đang ngồi chờ đợi cô.
Ả ta vừa nhìn thấy Nhược Thần liền bỏ ngay li nước xuống, từ từ đi đến chỗ của cô, mạnh tay giật mạnh tóc của cô khiến đầu Nhược Thần đau đớn vô cùng.
Không những thế, ả ta còn cầm li nước lên đổ ụp xuống người Nhược Thần, mắt của cô lại mở ra một lần nữa.
Nhưng lần này người trước mặt không quan tâm và dịu dàng như thiên thần mà lại độc ác và tàn nhẫn như ác quỷ, thấy cô tỉnh ả ta liền nói thẳng vào mặt cô
\- Sao? Vênh cái mặt của mày lên tao xem nào? Tưởng ngon lắm à, Phong ca chỉ thương xót mày vì quá nghèo hèn thôi! Tao mới là cô gái từ nhỏ đã cùng anh ấy lớn lên…là cô gái mà anh ấy yêu, mày không xứng để chõ mõm vào
Vừa nói ả ta vừa dùng ta nâng mặt cô lên, nhìn vào ánh mắt ấy Nhược Thần nhận ra ánh mắt này thật khiến người khác ghê tởm, bởi nó chứa quá nhiều sự đố kì và ghen ghét.
\- Nói đi! Không phải cô giỏi cãi lắm à? Sao không nói gì hết vậy?
Ả ta nói xong nhưng Nhược Thần vẫn im lặng nên ả