Tim Phó Cẩn Hiên đang đập...!thình thịch...!thình thịch.
- Phó Cẩn Hiên anh vậy mà dám lừa tôi.
Phó Cẩn Hiên bị thường là thất nhưng không đến nỗi mất mạng.
Anh chỉ là muốn biết cảm xúc của cô với anh thế nào thôi.
Nên anh đã nhờ Bạch Ngôn giúp đỡ.
Phó Cẩn Hiên thấy cô tức giận thì nhanh nắm lấy tay cô kéo cô giật ngược lại.
Vì không đứng vững cô ngã vào người anh và trúng vết thương của anh.
- Á..
đau..
Hạ Chi Linh em định giết chồng em à?
Thấy mặt Phó Cẩn Hiên nhăn nhó không phải đùa cô vội vàng nhìn xuống vết thương của anh thấy nó chảy máu.
Hạ Chi Linh cuống cuồng lên.
- Vết thương của anh chảy máu rồi.
em gọi bác sỹ.
Phó Cẩn Hiên thấy biểu hiện lo lắng của cô dành cho mình anh rất vui.
Anh đã giữ tay cô và 1 tay giữ gáy cô nhắm chính xác môi cô mà hôn.
Ư...! ư..
tay của Chi Linh đập nhẹ vào người anh.
Sau khoảng mấy dây cô đã phối hợp với anh.
Cả Hai dây dưa mãi không buông bỏ.
Anh như thỏa lỗi nhớ cô trong 4 năm qua.
Anh luyến tiếc buông đôi môi cô ra, cô nhân cơ hội mà hít thở sâu.
- Anh xin lỗi chỉ có cách này anh mới biết em còn thương anh không.
- Anh có nhiều cánh mà.
Anh quá đáng nắm.
- Xin Lỗi em.
Hạ Chi Linh.
Từ giờ anh sẽ chỉ yêu mình em và sẽ dùng hết cuộc đời của anh để quan tâm em.
Cho anh cơ hội nhé.
Hạ Chi Linh gật đầu thay câu trả lời.
Cả hai đang ôm nhau để vun đắp tình cảm thì cửa bất ngờ mở ra.
Có Bạch Ngôn và Cẩn Nam, Thư kí Lâm đi vào.
- Ui trời cậu sống lại nhanh vậy?
Bạch Ngôn đem lời trêu chọc anh.
Tay này không cà khịa anh thì ăn cơm không ngon hay sao ấy.
- Nhờ ơn cậu tôi vẫn sống.
Mà thư kí Lâm cậu điều tra cho tôi ai là người đâm tôi.
- Sếp em đã điều tra rồi.
Người đâm sếp là được thuê mà người thuê họ là Ngọc Mai.
- Là cô ta sao? trốn bao lâu giờ xuất hiện rồi.
Hạ Chi Linh lo lắng nhìn anh.
Cô ta sẽ hại Cẩn Nam.
Anh nhìn được suy nghĩ của cô nên đã trấn an cô.
- Em yên tâm anh sẽ thuê thêm vệ sĩ bảo vệ mẹ con em chu toàn.
- Cô ta chắc chắn muốn hại chúng ta.
Bạch Ngôn anh cũng không thể ngồi yên.
Anh biết chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Hạ Chi Linh.
- Cô ta ở chỗ tối chúng ta ở sáng.
Nên cẩn thận chút.
- Tôi biết rồi.
Nhờ cậu rồi Bạch Ngôn.
- Yên tâm đi.
đây là địa bàn của tôi mà.
Cẩn Nam nghe người lớn nói chuyện mà chẳng hiểu gì.
Anh leo nên giường ngồi trong lòng Cẩn Hiên mắt chăm chú quan sát từng người một.
Cậu đoán có nguy hiểm.
Đang ăn miếng táo thì bị ông bô giật.
- Con ăn ít thôi không thành heo đó.
- Trả táo..
trả táo cho con.
Ba ba xấu xa.
- Anh lại trêu con rồi.
Qua mẹ bế nhé.
- Em chiều con quá nó hư đó.
Thư kí Lâm cậu phụ trách chăm sóc con trai tôi đi.
Hả? thư