Edit: Ry
Cả ngày hôm nay 337 đều nằm sấp trong bể cá, râu cũng không dám thò ra.
Nó còn đang xấu hổ.
Những chuyện đêm qua bọn họ làm trong thế giới tinh thần, muốn để cho 337 tiêu hóa hết, ít nhất cũng phải một tuần.
Nhưng trái ngược với nó, Phổ Sầm Tư sáng nay rời giường lại sờ lên cái râu đang rũ xuống cơ thể của 337, sau đó vào phòng thí nghiệm.
Bởi vì nó giữ Phổ Sầm Tư trong thế giới tinh thần lâu như vậy, thể tích của 337 lại giảm xuống.
Sáng sớm Phổ Sầm Tư đã bỏ vào trong bể cá năm quả cà chua bi, đến tối chỉ còn lại hai quả, nhưng râu của 337 vẫn chưa dựng lên.
Phổ Sầm Tư gảy chiếc râu mấy cái, 337 đã sắp không khống chế nổi hô hấp, nó sợ Phổ Sầm Tư hỏi nó về những chuyện đêm qua.
"Đừng giả chết nữa." Hôm nay Phổ Sầm Tư không mang 337 ra khỏi phòng ngủ. "Hai ngày nữa tôi phải mang cậu trở lại sở nghiên cứu một chuyến."
337 không giương râu lên, trực tiếp dùng giao lưu tinh thần.
".... Không muốn trở lại phòng thí nghiệm đâu."
Phổ Sầm Tư nhéo râu của 337 một cái: "Tạm thời nhẫn nhịn một chút, nếu như thuận lợi, mấy năm tới cậu sẽ không bị người phụ trách khác tiếp nhận."
337 nâng lên con mắt bé xíu của mình: "Thật không?"
Phổ Sầm Tư dùng đầu ngón tay vuốt ve râu của 337: "Hôm trước tôi đã đệ đơn xin, chắc giờ mấy lão già kia còn đang họp bàn, để xem là sẽ từ chối hay chấp thuận đề nghị này."
"Hai đêm tới phải kéo tôi vào thế giới tinh thần của cậu, cậu nhất định phải trở nên gầy yếu hơn cái ngày tôi mang cậu về đây." Phổ Sầm Tư nghịch 337 trong tay: "Hiểu chưa?"
Mặc dù 337 không hiểu, nhưng nó vẫn gật râu xuống: "337 hiểu rồi."
"Có muốn ra ngoài chơi không?"
Hai cái râu của 337 lập tức dựng đứng, nhảy nhót trong tay Phổ Sầm Tư.
"Người phụ trách muốn dẫn 337 ra ngoài chơi à?" 337 vui vẻ đến mức râu cũng rung rinh: "337 có thể ra ngoài với người phụ trách sao?"
Phổ Sầm Tư không khỏi nhếch lên khóe môi: "Không thể."
337 lập tức héo.
"Người phụ trách lại lừa 337."
337 vừa nói vừa dùng