Gần đây Kỷ Tiểu Dao hết sức phiền não về một việc, bản thân mình hình như đang dậy thì. Đây vốn là chuyện rất bình thường, nhưng nếu như dậy thì quá sớm thì sao? Thật là khiến người ta khó chịu. Cô nhớ rõ kiếp trước mãi đến lúc lên trung học cô mới bắt đầu dậy thì, vì sao bây giờ lại sớm hơn hai năm, chẳng lẽ bởi gần đây ăn nhiều hơn sao?
Vì trong nhà có một anh họ sắp thi tốt nghiệp trung học nên gần đây thức ăn quả thực là đại bổ. Hầu như mỗi ngày đều ăn canh sườn lợn, gà mái, bên trong lại luân phiên cho thêm hải sâm[1], cẩu kỷ tử[2] linh tinh, quả thực không khác dinh dưỡng cho phụ nữ ở cữ là mấy. Vốn ăn cái gì là chuyện tự nguyện, nhưng vì Kỷ Minh Diệu không thích uống mấy thứ ngấy mỡ đó nên để buộc anh mỗi ngày phải uống một chén canh, Trương Anh quyết định mỗi người trong nhà đều phải uống cùng. Cái này và tội liên đới ở cổ đại có khác gì nhau, đúng là không có nhân tính! Cuối cùng Kỷ Tiểu Dao uống nhiều đến mức muốn ói ra. Cũng may chuyện này cuối cùng cũng kết thúc.
[1] Hải sâm: còn gọi là Dưa chuột biển hay tên gọi dân gian là đỉa biển là tên gọi chung của một nhóm động vật biển thuộc lớp Holothuroidea với thân hình dài và da có lông, có xương trong nằm ngay dưới da, sống trong lòng biển trên khắp thế giới. Tên tiếng Anh của loài này là Sea cucumber nghĩa là dưa biển do thân hình loài vật này giống quả dưa.Hải sâm được xem là món cao lương mỹ vị ở Malaysia, Trung Quốc, Nhật Bản, Indonesia do người ta tin tưởng vào tác dụng chữa bệnh của nó.
hai-sam-phu-quoc
[2] Cẩu kỷ tử: Củ khởi còn gọi là củ khỉ hay cẩu kỷ là tên gọi chung của ít nhất 2 trong số khoảng 90 loài thực vật của chi Lycium. Đó là Lycium chinense và Lycium barbarum (cẩu kỷ Ninh Hạ). Chúng là hai loài thực vật có quan hệ gần trong họ Cà (Solanaceae). Bản địa cây củ khởi có lẽ là vùng Đông Nam châu Âu trải rộng sang Tây Nam châu Á nhưng cây này ngày nay chủ yếu trồng ở Trung Hoa với 7 loài được ghi nhận trong Quần thực vật Trung Hoa. Cây củ khởi được dùng làm vị thuốc trong Đông y gán với tích vua Thần Nông. Trái củ khởi khi dùng làm thuốc thường gọi với tên Hán Việt: “cẩu kỷ tử” (枸杞子).
Tại Việt Nam, củ khởi thường trồng lấy đọt non và lá dùng làm rau nấu canh. Cây củ khởi được trồng nhiều nhất ở vùng núi miền Bắc và có thể coi là một đặc sản ở Sa Pa, Lào Cai. Theo y học cổ truyền thì rau này dùng nấu canh ăn rất tốt cho bà mẹ sau khi sinh con, lành tính và bổ.
Hôm nay là ngày thi tốt nghiệp trung học cuối cùng của Kỷ Minh Diệu. Cậu là người thừa kế duy nhất của nhà họ Kỷ, từ nhỏ thành tích đã rất xuất sắc, tất cả mọi người đều đặt kỳ vọng rất lớn vào anh cho nên đội ngũ đưa đi thi rất lớn mạnh. Cả nhà xuất kích, ngay cả Kỷ Nghiên Lệ đều bỏ qua công tác bận rộn cũng bớt chút thời gian chạy đến.
Mọi người võ trang chỉnh tề chờ Kỷ Tiểu Dao xuống dưới ăn bữa sáng, kêu mấy lần mới có thể kéo được người xuống.
Kỷ Nghiên Lệ không hài lòng khiển trách cô: “Cũng không nhìn xem hôm nay là ngày nào, còn ở trên đó dây dưa cái gì!”
Kỷ Tiểu Dao cúi đầu ngồi vào bên bàn ăn không nói lời nào, hiếm khi thấy cô không cười hì hì cãi lại, chỉ gật đầu ý bảo nghe thấy được, sau đó bắt đầu yên lặng dùng cơm. Kỷ Nghiên Lệ liền thấy lạ, chăm chú nhìn cô thì phát hiện thói quen hành động của con gái cũng xấu hơn rồi, ngồi lưng cong thành đường vòng cung. Như vậy không tốt, vả lại bây giờ đang là thời kỳ phát triển, nếu mà thành thói quen thì sau này sẽ rất khó sửa, nên lập tức nói: “Kỷ Tiểu Dao, con xem lưng của con cong thành cái dạng gì rồi, ngồi thẳng lên!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Tiểu Dao nhất thời nhăn lại, không phải cô không muốn ngồi thẳng, thật sự là… nói như thế nào đây! Thật sự là một chuyện rất xấu hổ.
Ngồi thẳng lưng không được tự nhiên, đầu cũng cúi sát xuống bát. Kỷ Nghiên Lệ vẫn không thấy hài lòng nhưng bây giờ không phải là lúc tranh luận, định sau này sẽ dạy bảo lại cho tốt!
Số lượng người thi tốt nghiệp trung học lớn dần theo từng năm, Kỷ Tiểu Dao nhìn ánh mặt trời chói chang bên ngoài mà không muốn đi ra, giống như rùa vác mai ngồi vào trong xe. Kỷ Nghiên Lệ và Trương Anh tiễn người xong quay trở lại, nhìn dáng vẻ buồn bã ỉu xìu của cô thì tưởng cô không thoải mái, liền hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái sao?”
Kỷ Tiểu Dao cũng không có ý định giấu giếm, cảm thấy nói sớm cho người lớn biết thì tốt hơn. Cô nhìn Kỷ Quang Thiện đang ngồi ở ghế lái xe có chút khó nói.
Kỷ Quang Thiện nhận ra cháu gái đang lớn, nói gì đó trước mặt ông thì không tiện, nên nói với mọi người: “Trước hết tôi đưa mọi người đến khách sạn nhé. Hôm nay có việc, giữa trưa sẽ không quay lại đây.”
Đến khách sạn, Kỷ Quang Thiện cũng đi rồi, Kỷ Nghiên Lệ mới lại hỏi: “Bây giờ có thể nói rồi.”
Kỷ Tiểu Dao hắng giọng ho khan hai tiếng, chỉ chỉ ngực của mình, đỏ mặt thấp giọng nói: “Nơi này có chút trướng trướng, cảm giác trĩu xuống, không thoải mái.”
Kỷ Nghiên Lệ và Trương Anh liếc nhau, nở nụ cười, hóa ra là nhà bọn họ có cô gái trưởng thành. Kéo cô đến ngồi vào giữa, cẩn thận quan sát ngực cô có hơi nhô lên, nhìn qua giống gò đất nhỏ. Đang chuẩn bị sờ thử một chút, bị cô gái gạt đi: “Không được!”
Kỷ Nghiên Lệ thấy sắc mặt cô đỏ bừng lên cũng không miễn cưỡng, còn truyền kinh nghiệm cho cô: “Mỗi cô gái đều phải trải qua điều này, không có gì phải thẹn thùng. Về sau hàng tháng còn có thể có kinh nguyệt, tức là phía dưới sẽ máu, đến lúc đó không phải sợ biết không?”
Mấy thứ đó cô đều biết nhưng đó không phải trọng điểm mà! Kỷ Tiểu Dao luống cuống: “Ôi, mẹ! Con…con có phải mang…mang thứ gì giống hai người đó!”. Cho tới bây giờ bên trong cô cũng chỉ mặc áo ba lỗ vải bông, nay dậy thì, lại mặc cái đó thì dễ lộ lắm.
Kỷ Nghiên Lệ nghe cô nói như vậy, cười ha ha: “Hóa ra cô nhóc nhà chúng ta cũng hiểu không ít, không cần người làm mẹ đây dạy rồi.”
Kỷ Tiểu Dao đã sớm không sợ thân phận mình bại lộ, dù sao cũng đã sinh hoạt cùng nhau nhiều năm như vậy, mặt không đổi sắc nói dối: “Sách giáo dục sức khỏe có ghi mà.”
“Tốt lắm, mẹ nhớ rồi, sẽ mua cái thật đẹp về cho con!” Kỷ Nghiên Lệ thấy cô vẫn cong cong lưng, dùng hai tay đẩy lưng cô, ai ngờ trong chốc lát cô lại tự giác cong lưng như cũ, nói: “Con như vậy không được, bây giờ đúng thời điểm thân thể đang cao lên, về sau biến thành người gù thì phiền rồi”. Nói xong, cũng không đợi phản ứng của cô, xách túi lên đi ra ngoài.
“Con với bác chờ ở đây, mẹ đi mua cho con cái áo đỡ lưng*!”
*Áo đỡ lưng: nguyên văn ‘背背佳’. Từ này rất khó dịch cho sát nghĩa. Mình tra trên mạng thì ở bên Trung Quốc nó như kiểu cái áo chống gù lưng dành cho thanh thiếu niên, phụ huynh hay mua cho con cái đang dậy thì để giữ dáng í.
Kỷ Tiểu Dao định kéo mẹ lại, chớp mắt đã thấy bà đi ra tới cửa, mẹ mình luôn luôn thuộc trường phái hành động như thế, trong lòng thầm nói: dù sao cũng phải cho con thời gian để con dần dần thay đổi thói quen chứ.
Điểm thi tốt nghiệp của Kỷ Minh Diệu có rất nhanh, không có gì bất ngờ thi đậu trường đại học trọng điểm của thành phố. Trên thực tế thành tích của anh đứng top 3 toàn thành phố, hoàn toàn có thể tới học trường Thanh Hoa ở thủ đô, nhưng mọi người đã bàn bạc, quyết định cho anh học tại tỉnh nhà. Vì sau khi lên đại học, ngoài học tập anh còn có nhiệm vụ quan trọng nhất – chính là rèn luyện cùng Kỷ Quang Thiện.
Dù sao anh cũng là con một trong nhà, phần cơ nghiệp này sau này sẽ do anh thừa kế.
Sau hôm Kỷ Minh Diệu nhận được thư thông báo trúng tuyển, Kỷ Quang Thiện đặt cho anh một bữa tiệc rượu lớn tại khách sạn, mời rất nhiều nhân vật có máu mặt cho thành phố, còn mời thêm một số bạn bè tốt của anh.
Ăn xong, nhóm người lớn tất cả giải tán, Kỷ Minh Diệu cũng định sắp xếp cho các bạn rời đi, nhưng lại bị bạn thân nhất Lâm Tuấn kéo lại: “A Diệu, người anh em tốt, còn sớm