Chương trình học của trung học cơ sở đối với Kỷ Tiểu Dao không có gì khó, giống như đi chơi mà thôi. Cô thuận lợi vào trường cấp ba trọng điểm của thành phố, hơn nữa, ngay ngày hôm sau còn nhận được một bức thư tình đầu tiên trong đời. Rốt cuộc cũng đợi được! Kỷ Tiểu Dao suýt nữa vui đến phát khóc. Muốn nhận được thư tình trước tiên phải bình an lớn lên, mắt to mũi cao, trở thành một mỹ nhân chính hiệu sao không có người theo đuổi được cơ chứ!
Thư tình tới quá đột ngột khiến cho người ta không kịp chuẩn bị. Kỷ Tiểu Dao từ nhà vệ sinh trở về, ngồi vào bàn vừa mở sách ra thì thấy một tờ giấy viết thư màu hồng từ trong sách của cô bay xuống đất. Lúc ấy, Kỷ Tiểu Dao không biết lá thư đó là của mình, còn tưởng là gửi cho cô bạn Quý Gia Vũ xinh đẹp ngồi cùng bàn, chỉ là để nhầm chỗ. Sau đó, đưa cho cô bé ấy: “Này, của cậu!”
Không quá hai giây, chợt nghe thấy tiếng Qúy Gia Vũ khẽ nói: “Tiểu Dao, đây là thư tình của cậu, đưa cho tớ làm gì?”
Tuy Quý Gia Vũ nói không lớn tiếng lắm nhưng vì cả lớp yên tĩnh nên rất rõ ràng. Ánh mắt của tất cả mọi người gần như cùng lúc đổ dồn lên người Kỷ Tiểu Dao.
Mặt cô lập tức đỏ lên, người khác đều nghĩ là cô ngại ngùng, nhưng trên thực tế cô đang rất phấn khích! Rốt cuộc cô cũng nhận được bức thư tình đầu tiên, có phải đang mơ hay không!
Để chắc chắn chuyện này là thật, Kỷ Tiểu Dao run run mở giấy viết thư ra, nhìn hàng đầu tiên. Mấy chữ “To Ky Tieu Dao” vô cùng rõ ràng đập vào mắt, những chữ còn lại cô hoàn toàn không nhìn đến, chỉ thế này thôi đã khiến người ta hưng phấn rồi. Đè sự vui sướng đang trào lên trong lòng xuống, Kỷ Tiểu Dao vùi mặt vào sách, khóe môi khẽ nhếch lên vui vẻ.
Chuyện tốt đồn xa, không đến vài ngày, danh tiếng của Kỷ Tiểu Dao đã truyền đi khắp nơi, thư tình ùn ùn kéo đến.
Kỷ Tiểu Dao vui vẻ thì vui vẻ nhưng vẫn chưa trả lời bức thư tình nào. Hôm nay, sau khi hết giờ thể dục, một nam sinh – không biết là người gửi thư tình thứ hai hay thứ ba cho Kỷ Tiểu Dao – rốt cuộc không có kiên nhẫn chờ đợi nữa, chặn người lại phía sau nhà vệ sinh.
“Vì sao cậu không trả lời thư của tôi?”
“Tôi vì sao phải trả lời thư của cậu?” Kỷ Tiểu Dao nháy nháy đôi mắt to hỏi lại
“Rốt cuộc vì sao cậu không trả lời thư của tôi?” Bạn nam cao cao kia không có ý định buông tha liên tục hỏi dồn.
“Vì sao tôi phải trả lời thư của cậu?” Kỷ Tiểu Dao bực mình. Bạn nam này không phải đang trêu đùa cô chứ. Chẳng lẽ ai gửi thư đều phải trả lời lại hết sao? Trước kia cô thấy người khác đều không trả lời, chẳng lẽ đến lượt cô lại thay đổi rồi?
“Vậy cậu có đồng ý hay không?”
Hỏi thừa! Không trả lời không phải là không đồng ý sao. Việc hiển nhiên thế cũng phải chạy đến đây hỏi lại. Bạn nam này mặt mũi sáng sủa nhưng đầu óc không suy nghĩ à? Hay là con trai bây giờ không cần sĩ diện nữa rồi?
Kỷ Tiểu Dao không còn cách nào khác đành phải yên lặng lắc đầu
“Vì sao?”
Ngất mất! Nói nhiều như thế sao lại quay về chỗ cũ, lấy đâu ra mà lắm vì sao thế? Kỷ Tiểu Dao chán nản. Chưa kịp lên tiếng trả lời thì Qúy Gia Vũ vẫn đứng ở bên cạnh từ đầu đến giờ đã nói trước:
“Bởi vì cậu ấy có bạn trai rồi!”
“Cậu…cậu…cậu vì sao cậu không nói sớm!” Bạn nam trợn mắt, nước bọt bắn đầy mặt Kỷ Tiểu Dao rồi tức giận quay đi.
Để lại Kỷ Tiểu Dao đứng lung tung xoa xoa mặt mình: “Tiểu Vũ, cảm ơn cậu!”
“Không cần cảm ơn, đây là việc nên làm mà. Chỉ là, đã đi học mấy ngày rồi vì sao không thấy bạn trai cậu đến trường thăm cậu?”
“Bạn trai gì cơ?” Kỷ Tiểu Dao sửng sốt, vừa rồi không phải chỉ lấy cớ giải vây giúp mình thôi sao?
“Chính là tiểu bá vương kia đó! Lúc còn học trung học cơ sở hay đến lớp học tìm cậu đó!”
Đây là chuyện gì vậy? Cái tên đầu trọc kia từ bao giờ lại trở thành bạn trai của cô rồi?
“Ai nói đó là bạn trai tớ?”
“Không phải sao? Hồi học trung học mọi người đều truyền nhau vậy mà.”
Thì ra là vậy! Thảo nào trước đây cô không nhận được lá thư nào, Kỷ Tiểu Dao nghĩ thầm. Cũng may là tên kia học không tốt nên bị người nhà cho vào học ở một trường quý tộc tư nhân. Nghe nói trường đó quản lý rất chặt, một tuần chỉ được về nhà một lần.
Cũng được! Nếu mọi người nghĩ như vậy thì cứ cho là như vậy đi, dù sao lòng hư vinh của cô cũng đã được thỏa mãn. Nhận thư tình là một việc phiền phức như vậy thà rằng cứ lấy cái cớ này đi.
Nhưng trời không chiều lòng người. Vài ngày sau, trong lúc Kỷ Tiểu Dao tan học, buổi trưa, Quý Gia Vũ vội vàng chạy tới nói cho cô một tin: “Nguyễn Triệu Đông bị người ta đánh ở núi phía sau trường học, trên mặt dính đầy máu!”
“Nguyễn Triệu Đông là ai?”
“Chính là cái bạn nam cao gầy hôm trước chặn cậu ở sau nhà vệ sinh, hỏi về thư tình ấy.”
“À!”
Quý Gia Vũ nhìn cô vẫn từ từ thu dọn sách vở, vẻ mặt không quan tâm, vội vàng la lên: “Sao cậu không có một chút phản ứng gì vậy? Mau cùng tớ đi xem một chút!” Nói xong cũng không đợi cất xong sách vở, cứ thế kéo cô chạy ra ngoài.
Đừng nhìn cô ấy gầy gầy nhỏ nhỏ thực ra sức không hề nhỏ. Kỷ Tiểu Dao giằng tay hai lần không được, đành để mặc cô ấy kéo đi.
Thực ra, nhiều năm trước, ngọn núi này cũng có chút danh tiếng, bên trong có một đình nghỉ mát cổ kính nhưng bị cây cối rậm rạp che khuất. Truyền thuyết kể rằng, khi nơi này mới xây dựng rất được học sinh yêu thích, đặc biệt vào mùa hè, nằm trong đình vừa nghỉ ngơi vừa đọc sách. Song, chẳng biết từ lúc nào chỗ này trở thành nơi cho những đôi yêu