Editor: Yuri Ilukh
Cuối mùa thu, thành phố S mỗi ngày một lạnh hơn, nhất là khi trời mưa, nhiệt độ lạnh như trời mùa đông. Không biết có phải do cô mới trở về từ Linh Ma giới, còn chưa hồi phục sau khí hậu lạnh giá ở nơi đó không, chứ cô cứ thấy năm nay thành phố S lạnh hơn những năm trước một chút.
"Không phải nói thể lực của hồn sư tốt hơn người thường sao? Sao cứ thấy mình yếu yếu nhỉ" Mãn Tình mặc áo len và quần tây nhìn các cô gái vẫn đang khoe đôi chân xinh đẹp trên đường.
"Hay vì là một con chó độc thân, không có người nào yêu thương nên không chống lại được cái lạnh?" Mãn Tình nghi ngờ khi đi ngang qua một đôi tình nhân đang dính lấy nhau.
"Bạn học Mãn Mãn" Một tiếng kêu vang dội đột nhiên vang lên từ quán cà phê bên kia đường.
"Ông chủ?" Mãn Tình xoay người bước tới, người gọi cô là ông chủ một tiệm cà phê gần trường đại học, vì bạn cùng phòng của cô, Lý Đồng, trước đây có làm ở tiệm cà phê này nên Mãn Tình cũng quen biết ông chủ.
"Đã lâu không gặp cháu, trong khoảng thời gian này cháu đi đâu à?" Ông chủ là một ông chú trung niên phốp pháp, có lẽ do mở cửa hàng gần trường đại học nên cho dù tuổi đã trung niên nhưng tâm hồn vẫn trẻ trung phơi phới.
"Cháu ra nước ngoài, vừa mới trở về không bao lâu" Mãn Tình vui vẻ trả lời.
"Ra nước ngoài? Ra nước ngoài rất tốt, có thể học hỏi thêm kiến thức"
"Đúng vậy, học được rất nhiều kiến thức" Không chỉ tăng thêm kiến thức, cô còn kiếm được rất nhiều tiền.
Hai người đang nói chuyện thì bỗng một cơn ớn lạnh ập đến, Mãn Tình hơi lạnh, không khỏi co rụt cổ lại, sau đó nhìn chiếc áo phông ngắn tay của ông chủ, không khỏi cảm thán, "Ông chủ, sức khoẻ của chú thật tốt. Vào ngày lạnh như vầy mà vẫn có thể mặc áo ngắn tay.
"Lạnh?" Ông chủ nhìn bầu trời đầy nắng bên ngoài, "Nhiệt độ hôm nay hơn 20 độ, sao lại lạnh?"
"Không lạnh sao? Sao cháu lại cảm thấy hơi lạnh nhỉ" Mãn Tình bối rối hỏi.
"Tôi hiểu rồi" Ông chủ như hiểu ra điều gì đó bất lực nói: "Các cô thân thể yếu ớt, vợ chú cũng vậy. Vào những ngày đó hàng tháng đều kêu bị lạnh. Cháu đợi chút, để chú nấu cho cháu một cốc đường đỏ."
"..." Mãn Tình được tặng một cốc nước gừng đường đỏ, không thể giải thích được, mang khuông mặt đờ đẫn ra khỏi quán cà phê, đối mặt với vẻ mặt thô bạo của chủ quán cà phê, cô thực sự xấu hổ không giải thích được là cô hoàn toàn không có tới tháng.
Thôi quên đi, dù sao cũng lời được ly đường đỏ.
Mãn Tình uống một ngụm nước gừng đường đỏ, tiếp tục đi về phía biệt thự. Mặc kệ người khác thấy thế nào, dù sao cô cũng cảm thấy lạnh, về nhà lấy thêm mấy bộ quần áo vậy.
Trở lại biệt thự, vừa đẩy cửa vào Mãn Tình đã cảm giác được nhiệt độ trong nhà cao hơn rất nhiều.
"Hả? Không lẽ cô bật điều hoà quên tắt?" Mãn Tình nhìn lại chiếc điều khiển điều hoà âm thầm nằm trong góc, đèn nguồn không sáng, rõ ràng là đã tắt.
Thật kỳ lạ, gió bên ngoài hôm nay không quá mạnh, Mãn Tình cau mày nghi ngờ, cô ném ba lô đựng quần áo mùa hè lên ghế sô pha trong phòng khách, sau đó mở cửa sổ sát đất ở phòng khách ra, đi tới hoa viên cảm nhận tốc độ gió một chút.
Vẫn rất lạnh!
Mãn Tình lui về trong phòng, cơn rét lạnh lại lập tức biến mất không thấy đâu.
Thật kỳ lạ, sao cách có một cánh cửa mà nhiệt độ lại chênh lệch nhiều như vậy? Lúc đi đường cô đều cảm thấy lạnh cả người, đến khi về nhà thì liền hết lạnh, trong nhà cô nhất định có đồ vật gì đó đặc biệt. Mãn Tình nghi hoặc nhìn xung quanh phòng khách, sau đó cô liền phát hiện ra một chỗ khác thường, ở ngăn dưới tủ TV trong phòng khách cô cảm nhận được một sự dao động năng lượng nhỏ.
Mãn TÌnh đi tới, kéo ngăn tủ ra, sau đó cô thấy được một phong thư.
Sau một hồi kinh ngạc, Mãn Tình nhanh chóng nhớ ra điều gì đó, cô nhớ hình như Viêm Khải nói rằng anh để lại thứ gì đó cho cô dưới tủ TV, coi như là món quà chia tay. Lúc đó cô vô tình bị kéo theo đến Linh Ma Giới nên đã quên mất, Mãn Tình tò mò mở phong bì.
[Này cô gái, có một hộp keo cao su ở dưới phong thư này, đó là món quà chia tay tôi để lại cho cô. Trong đó, tôi đã gắn hồn lực của mình lên, có thể dùng nó để đối phó với ma vật. Cảm ơn cô đã quan tâm tôi trong thời gian tôi ở Trái đất. Ngoài ra, nếu dùng hết hộp kẹo này rồi mà cô vẫn còn sống thì hãy thành thành thật thật đến cục giám sát hồn sư khai báo, nếu không sớm muộn gì cũng chết. ---------Viêm Khải]
Em gái anh! Lời chia tay cũng không thể viết cho dễ nghe. Mãn Tình tức giận ném bức thư đi.
Mãn Tình nhặt kẹo cao su dưới phong bì lên, lúc cô mở hộp thì liền cảm nhận được một luồng năng lượng quen thuộc, đó là dao động hồn lực của Viêm Khải, hơi thở trong này còn mạnh hơn, sắc bén hơn, báo đạo hơn hồn lực mà Viêm Khải đã truyền cho cô.
"Gắn hồn lực vào kẹo cao su, anh định để tôi dùng như thế nào đây, thổi bong bóng dính lên ma vật à?" Mãn Tình cảm thấy Viêm Khải quá tệ, phải gắn hồn lực lên vũ khí mới đúng.
Dở hơi!
Nhưng mà thứ này cầm khá ấm, có thể dùng thay túi chườm nóng. Nghĩ đến đây, mãn tình bỏ hộp kẹo cao su vào túi, đi lên lầu 2 tìm quần áo thu đông.
Khi Mãn Tình đang tìm quần áo thì người đi đường cũng dần cảm nhận được cái lạnh, tất cả đều khoác lên mình chiếc áo khoác dày cộp.
Cùng lúc đó, văn phòng cục giám sát hồn sư đã trở thành mớ hỗn độn.
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao nồng độ ma khí ở thành phố S lại tăng nhanh như vậy" Lục Lương, cục trưởng cục giám sát hồn sư chất vấn chiến hồn sư phụ trách theo dõi nồng độ ma khí ở trái đất.
"Tôi cũng không biết, vừa rồi nồng độ ma khí bắt đầu tăng vọt mà không hề có dấu hiệu báo trước nào." Chiến hồn sư phụ trách đo nồng độ ma khí cũng đang rất chán nản, anh ta đã làm việc tận tâm ở vị trí này gần mười năm mà chưa bao giờ gặp tình huống dị thường như vậy.
"Với nồng độ ma khí như này thì có bao nhiêu ma vật xuất hiện ở thành phố S" Lục Lương lo lắng hỏi.
"Từ mức độ tập trung ma khí hiện tại, chắc là có 16 con ma vật cấp D xuất hiện cùng 1 lúc."
"16 con, tổng số hồn sư ở cục giám sát cũng không có mấy người. Nếu 16 ma vật xuất hiện cùng lúc thì phải làm sao?" Lục Lương cáu kỉnh nói.
"Cục trưởng, ma khí vẫn không ngừng tăng lên" Vị Chiến hồn sư đo ma khí tái mặt, trong lòng đột nhiên có những suy đoán không tốt, "sẽ không,... sẽ không..."
"Sẽ không gì, đừng lề mề nữa, nói nhanh"
"Trái Đất chưa bao giờ có nhiều ma vật cùng một lúc. Không phải là kết giới có vấn đề chứ." Vị Chiến hồn sư đo ma khí nói xong phỏng đoán của mình, đầu toàn mồ hôi lạnh.
"Nói bậy, sao có thể" Lục Lương nghe xong lòng cũng run sợ, nếu kết giới bảo vệ Trái Đất xảy ra vấn đề thì hậu quả thật sự không dám tưởng tượng tới.
"Trước tiên định vị vị trí cụ thể phát ra ma khí rồi tôi sẽ tìm cách"
"Vâng!"
Sau khi cục trưởng Lục chỉ đạo cho cấp dưới thì đi ra cửa gọi điện cho người nhà họ Lâm, ông cũng chưa từng gặp tình huống như thế này, để biết vấn đề có phải từ kết giới không gian không thì ông phải tìm người xác nhận một chút.
___
Trong trang viên nhà họ Lâm, Lâm Hạo và bà Lâm đã sớm nhận thấy bầu không khí thành phố S có chút kì lạ, so với cục giám sát hồn sư thì họ nhận thấy luồng không khí lạnh lẽo trôi dạt ở thành phố S sớm hơn.
"Mẹ, hình như là năng lượng kết giới" Lâm Hạo kinh ngạc nói.
"Là năng lượng dư tiêu tán từ kết giới" Mẹ Lâm xác nhận nói.
"Kết giới với năng lượng lớn như vậy ở đâu ra? Trái Đất chắc hẳn không có kết giới lớn như vậy được." Lâm Hạo nghi hoặc nói.
"Có, có một chỗ, là kết giới lớn nhất trên đời" Mẹ Lâm bình tĩnh nói.
"Mẹ nói là kết giới không gian?" Lâm Hạo hoảng sợ, không tin tưởng nhìn về phía mẹ mình, "Kết giới không gian sụp đổ?".
"Chắc chỉ là năng