Editor: Yuri Ilukh
Mẹ Lâm muốn lập tức xách Lâm Hạo về Linh Ma Giới, nhưng ngặt nỗi Giới môn không phải thứ bà muốn mở là mở được.
Mỗi lần mở Giới môn cần rất nhiều năng lượng, sau khi mở xong cũng cần bổ sung thêm năng lượng cho Giới môn. Đương nhiên, nếu có ma hạch cấp cao để nhanh chóng bổ sung năng lượng cho giới môn hoặc hồn lực đủ mạnh thì cũng có thể mở Giới môn. Nhưng hồn lực của bà Lâm hiển nhiên không đủ để mở Giới môn, mà lần này về bà cũng không chuẩn bị đủ ma hạch cấp cao nên chỉ có thể chờ hồn lực khôi phục mới có thể mở Giới môn lần nữa.
Để hồi phục đủ hồn lực cần mất 1 tháng nên mẹ Lâm Không chờ ở cục Giám sát, bà mang theo Lâm Hạo về trang viên nhà họ Lâm, chờ hồn lực tốt lên rồi trở lại sau.
Tuy Mãn Tình lo lắng cho Lâm Hạo nhưng cô không thể theo bọn họ cùng về trang viên. Hơn nữa cô đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm, cho dù còn quan hệ thì với tình huống hiện tại cô về chỉ làm mọi chuyện càng thêm hỗn loạn. Cuối cùng Mãn Tình đành quay về trường học trước.
Cũng may khi nhà họ Lâm xác định chuyện cô mất tích có liên quan đến ma vật thì đã lập tức đến trường học xin cho Mãn Tình nghỉ học dài hạn với lý do cô đột nhiên phát bệnh, cần đi nước ngoài chữa trị. Cho nên lúc Mãn Tình trường học không cần tốn nhiều công sức giải thích chuyện cô đột ngột mất tích.
Trong khi Mãn Tình đang vội vàng học bổ túc những tiết học mà cô bỏ lỡ trong khoảng thời gian này để chuẩn bị thi cuối kỳ thì đối tác của cô, Viêm Khải, cũng đang làm việc không mệt mỏi để xây dựng sự nổi tiếng của Hiệu thuốc Quý tộc.
__
Linh Ma Giới, Vạn Cát Thành, Phủ của thành chủ.
Thành chủ của Vạn Cát Thành, Vạn Trí Hoành gần đây đang bận sứt đầu mẻ trán, Vạn Cát Thành chỉ là một thành nhỏ ở Linh Ma Giới mà thôi, mỗi năm số lượng hồn sư trong thành thức tỉnh không nhiều lắm, đã thế đa số hồn sư khi có chút thực lực đều sẽ rời khỏi Vạn Cát Thành, đến Linh Đô Thành, Phong Dương Thành để học tập, đào tạo chuyên sâu. Mang tiếng là đi học tập, đào tạo nhưng hiếm khi có ai quay trở lại. Do đó, Vạn Cát Thành đang gặp một vấn đề cực kì nghiêm trọng, đó là chảy máu chất xám.
Nếu chỉ có thế thì ông cũng không lo lắng đến mức này, nhưng cuộc tấn công của ma vật 3 tháng/lần lại chuẩn bị bắt đầu rồi. Một tháng rưỡi trước ông đã phái người đi Linh Đô thành cầu cứu, nhưng bên đó chỉ phái 2 Chiến hồn sư cấp 9 lại đây hỗ trợ mà thôi. Họ còn nói cái thành phố nhỏ bé như Vạn Cát Thành sẽ không có ma vật cấp cao đến đâu nên chỉ cần 2 Chiến Hồn sư cấp 9 là được.
Mẹ kiếp, quả là khinh người quá đáng, dược liệu mà ông cho người vận chuyển đến Linh Đô thành mỗi năm chỉ đáng giá 2 chiến hồn sư cấp 9 thôi sao?
"Thành chủ, thành chủ có chuyện rồi" Một người đàn ông trung niên với mái tóc bạc trắng hoảng sợ chạy tới.
"Có chuyện gì vậy?" Vạn Trí Hoành bực bội hỏi, giọng điệu thiếu kiên nhẫn.
"Chủ nợ tới rồi"
"Chủ nợ? Là Viêm Khải hả? Mẹ kiếp!" Vạn Trí Hoành bùng nổ "Cậu ta trở lại khi nào vậy?"
"Vạn Thành chủ, xem ra ngài không hoan nghênh tôi cho lắm" Theo tiếng nói, Viêm Khải đã không khách khí xuất hiện ở cửa phòng của Vạn Trí Hoành, trên vai còn mang theo vịt - nuôi kiểu gì cũng không lớn, không xinh - béo nhỏ.
"Làm gì có chuyện đó, sao cậu đến mà không nói trước với tôi một tiếng. Quản gia đi bưng nước lại đây" Viêm Khải đối với Vạn Trí Hoành là vừa yêu vừa ghét. Viêm Khải có thực lực cao cường, có người này ở đây thì chắc chắn Vạn Cát Thành sẽ không bị ma vật chiếm đóng, nhưng giá phải trả để anh ra tay giúp đỡ quá lớn. Hơn nữa người này rất thích cùng người khác viết giấy nợ, trong khi họ thậm chí còn không biết người này sẽ làm gì trong tương lai với đống giấy nợ của họ.
Người này chủ động tìm tới cửa ngay thời điểm ma vật chuẩn bị tấn công Vạn Cát Thành như này thì chắc chắn là muốn đến đòi nợ. Vl, quả thật đã bắt đầu tìm giấy nợ.
Viêm Khải thong thả móc từ trong túi ra một xấp giấy trắng, trước tiên nhìn một chút để đảm bảo không lấy nhầm, sau đó đặt lên bàn Vạn Trí Hoành.
Khuông mặt Vạn Trí Hoành bắt đầu tái nhợt.
"Vạn Thành chủ, tôi nhớ lần trước ngài yêu cầu tôi ra ngoài tìm một ma hạch cấp A để sửa chữa kết giới bảo vệ, tôi cũng đã đánh chết ma vật lão đại. Sau đó..."
"Tôi... tôi biết, cậu không cần nhắc lại, nói thẳng cho tôi biết cậu muốn làm gì đi" Vạn Trí Hoành vội vàng cắt lời Viêm Khải, nếu ông không chặn Viêm Khải lại thì chắc chắn anh sẽ không ngại lặp lại quá trình ép ông ký giấy nợ lần trước.
Những hồn sư cấp cao khác đều lạnh lùng cao quý, trời quang trăng sáng, sao cái vị trước mặt ông lại thô tục như vậy, chẳng lẽ Vạn Cát Thành đặc biệt dễ sinh ra chuyện lạ.
Thấy Vạn Trí Hoành đồng ý sảng khoái như vậy thì Viêm Khải nói thẳng "Tôi muốn mở một cửa hàng, cần sự đồng ý đặc biệt của ngài".
"Mở cửa hàng? Cậu mở cửa hàng thì cứ mở đi, còn tìm tôi đặc biệt đồng ý làm gì, chờ chút..." Dường như nhận ra điều gì đó, Vạn Trí Hoành thận trọng hỏi "Cậu định mở cửa hàng gì?"
"Hiệu thuốc" Viêm Khải cười, "Một hiệu thuốc chuyên bán thuốc cho dị hồn sư".
"Loảng xoảng" Vạn thành chủ cả người không ổn định, ngã khỏi ghế, ông cảm thấy nhất định là gần đây chịu quá nhiều áp lực, mất ngủ quá nhiều dẫn đến có ảo giác.
"Đừng giả chết, nhanh chóng gửi cho tôi văn kiện phê duyệt đặc biệt" Viêm Khải thúc giục gõ bàn.
"Em gái cậu!!!!" Vạn Trí Hoành cuối cùng cũng nổi giận, "Cậu có nhầm hay không, nếu thuốc cậu dùng không hết thì ngầm đưa cho ai cũng được, hà cớ chi lại muốn mở hiệu thuốc, công khai bán thuốc, cậu có bị gì không, hồn điện không cho bán thuốc cho Dị hồn sư, cậu không biết sao?"
"Biết, cho nên mới cần tìm ông đặc biệt phê chuẩn" Viêm Khải hiển nhiên nói.
"Rốt cuộc là cậu muốn làm gì" Mặt Vạn Trí Hoành đầy bất đắc dĩ, ông thật sự không biết Viêm Khải muốn làm gì.
"Tôi chỉ muốn kiếm chút tiền".
"Cậu thiếu tiền sao?" Vạn Trí Hoành không nói nên lời, ông không biết người này mạnh cỡ nào, nhưng ít nhất cũng phải hồn sư cấp 10. Đi ra ngoài gϊếŧ đại một con ma vật, đem ma hạch về đổi lấy tiền tiêu 10 năm cũng không hết, sao mà thiếu tiền được.
"Vậy ngài coi như tôi để dự phòng đi Thấy đối phương không tin, Viêm Khải đổi lý do khác.
"Cậu định làm gì?"
"Tôi còn trẻ, lại ưu tú như vậy, lỡ như một ngày nào đó vô tình thành Dị Hồn sư do lên cấp quá nhanh thì sao?" Viêm Khải nói nửa thật nửa giả.
"Cậu dị hoá? Có thật không? Tôi sẽ lập tức gọi cho Hồn điện" Vạn Trí Hoành giật mình, làm bộ cầm điện thoại.
"Không phải ngài muốn lý do khác sao?" Viêm Khải cạn lời.
"Cậu thật là không có kiêng kị gì cả, tự nhiên tự nguyền rủa mình như vậy" Vạn Trí Hoành không khỏi trợn mắt, "Hồn sư cấp 10 trở lên dị hoá, nếu để hồn điện bắt được sẽ lập tức phá huỷ hồn hạch".
Bàn tay đặt trên bàn của Viêm Khải cứng đờ, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, anh tiếp tục gõ lên mặt bàn, kéo đề tài quay lại chuyện hiệu thuốc: "Tôi rất nghiêm túc muốn mở hiệu thuốc, ngài xem xét một chút đi".
"Được, xem như là cậu nghiêm túc, nhưng việc này chờ thêm một thời gian nữa rồi bàn lại được không? Tổ tông à, tôi hiện tại còn phải lo vấn đề ma vật đại chiến nữa", Vạn Trí Hoành thật sự lo lắng, mày nhíu hết cả lại.
"Nếu ngày đồng ý