Dương Thừa Quân chỉ im lặng không nói lời nào
Nhìn thấy thái độ của anh mẹ Dương không nhịn được liền chạy đến tát cho anh một cái
- Mất dại, mẹ mày nuôi mày khôn lớn, dạy dỗ mày ra sao để hôm nay mày làm ra loại chuyện như này hả?
Dương Thừa Quân nghe câu nói của bà thì sững sờ, anh vẫn chưa nói gì mà
- Mẹ, mẹ biết rồi sao?
- Nếu như không phải Giản gia gọi đến báo cho tao thì tao làm sao biết được mày là loại người đó
Bà Vân, Giai Giai và bà nội Diệp ở bên cạnh vẫn chưa hiểu chuyện gì
- Chị Dương, có chuyện gì sảy ra à? Chị nói tôi biết được không
Bà Vân lo lắng nhìn bà Dương
Đối với loại chuyện như thế này bà Dương thật không biết nên nói thế nào cho phải
Dương Thừa Quân đi lại nắm lấy tay bà Vân
- Mẹ, mẹ nhất định phải tin con có được không
Ánh mắt anh nhìn bà ánh lên nhiều tia hy vọng, bà Vân tuy chưa hiểu rõ mọi chuyện nhưng nhìn thấy thái độ của anh, bà cũng phần nào đoán được trong chuyện này có gì đó oan khuất
- Thừa Quân chuyện đến nước này rồi, con cứ nói ra để mọi người tìm cách giải quyết
Bà Vân nhìn anh ôn tồn trả lời
Dương Thừa Quân cảm nhận được sự tin tưởng từ mẹ cô mới bắt đầu kể lại mọi chuyện
Bà Vân nghe xong cũng rất tức giận, nhưng mà nghĩ lại những gì anh nói chắc chắn có điều bất thường, cuối cùng bà vẫn quyết định tin tưởng anh
Giai Giai ở bên cạnh không chịu được liền tiến đến định đấm cho Dương Thừa Quân một cái thì.
.
- Bà xã em định làm gì?
Dương Khâm Minh lúc này từ xa đi lại, vừa nảy Giai Giai nhắn tin cho anh nhưng vì có một số giấy tờ ở công ty cần giải quyết nên anh không để ý điện thoại, đến khi chuông báo hết giờ vang lên anh mới đọc được tin nhắn, sau đó liền tức tốc chạy đến đây
- Em nhất định phải dạy cho hắn ta một bài học
Giai Giai tức giận tay nắm chặt thành nắm đấm, ông bà Dương đứng bên cạnh chỉ im lặng không có ý định muốn cản lại.
Dù sao cũng là con ông bà sai trước
- Bà xã em bình tĩnh lại đã, không nên kích động sẽ ảnh hưởng đến em bé
Dương Khâm Minh đi lại nhẹ nhàng ôm lấy người cô, xoa xoa cái bụng đã có phần nhấp nhô bên ngoài chiếc váy ngủ
Lúc nảy vì quá lo lắng nên Giai Giai vẫn chưa kịp thay quần áo đã đến bệnh viện
- Khâm Minh anh buông em ra, hôm nay em không dạy dỗ cho tên này một bày học em tuyệt đối không mang họ Lã
Mặc kệ cho Dương Khâm Minh ôm lấy, Giai Giai vẫn liên tục vùng vẫy
- Giai Giai bình tĩnh, chúng ta đợi Tiểu Như tỉnh lại rồi nói chuyện sau có được không
Phải? Như Như của cô vẫn còn nằm bên trong phòng cấp cứu
- Dương Thừa Quân, tôi nói cho anh biết, nếu như hôm nay Như Như nhà tôi có mệnh hệ gì, tôi nhất định sẽ không tha cho anh
Giai Giai lên tiếng cảnh cái sau đó cũng chịu ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng Dương Khâm Minh
Mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi, ông Dương nảy giờ đăm chiêu suy nghĩ gì đó không biết liền kêu anh ra một góc để nói chuyện
- Thừa Quân theo ta ra đây một chút
- Vâng ba
Anh nói rồi liền đi theo ông
- Chuyện này là như thế nào, con thật sự là đã