Sau những lời nói lạnh như băng vô tình của Đồng Dao thì Giản Dương bị hai tên vệ sĩ lôi ra ngoài…miệng thì đầy máu gương mặt tím tái vì những cú đấm của Lục Tư Thành miệng vẫn cố chấp gọi tên Đồng Dao vẫn muốn Đồng Dao đi theo!
Lục Tư Thành đưa Đồng Dao lên phòng lúc nãy Giản Dương có đánh vào mặt bây giờ miệng đã sưng lên rớm máu! Đồng Dao xót xa vội vàng đi lấy hộp cứu thương mau chóng thoa thuốc cho anh! cô nhẹ nhàng nhất có thể để anh không đau!
" Có đau không ? "
Lục Tư Thành gật gật đầu tỏ vẻ đáng thương Đồng Dao thừa sức biết là anh đang đùa với một người như anh vết thương này chẳng nhằm nhò gì! Đồng Dao cố tình ấn mạnh khiến anh nhăn mặt!
" Aa! đau em cố tình "
Một lời khẳng định Đồng Dao đang cố tình ấn vào vết thương gương mặt anh nhăn lại vì đau!
" Tại sao lúc nãy tránh được mà anh không tránh! lại để bị đánh như vậy "
Lục Tư Thành chột dạ làm sao Đồng Dao lại có thể nhìn ra được rõ ràng anh đã tính toán kỹ lưỡng vậy mà lại bị Đồng Dao phát hiện!
" Em! em đừng nói bừa! ai biết cậu ta đánh anh lúc nào mà tránh chứ "
Đồng Dao cũng đã thoa thuốc xong cô định đứng dậy cất hộp cứu thương thì bị anh kéo ngã vào người khoảng cách rất gần!
" Làm gì đấy buông em ra! em đi cất hộp cứu thương "
Anh tựa đầu vào vai tay ôm chặt eo cô không buông
" Muốn ôm em "
Đồng Dao mỉm cười đặt hộp cứu thương lên bàn xoay người lại ôm anh!
" Không đau sao "
Cô chạm nhẹ vào vết thương nhìn nó gương mặt có chút đau lòng!
" Đau! nhưng hôn em sẽ hết đau "
Cô đỏ mặt tên xấu xa này bị thương mà vẫn còn lưu manh được như vậy!
" Lưu manh anh đang bị thương