Sau khi tất cả đã xong xuôi, Mộng Hoàn nâng tờ giấy kết hôn trên tay lên nhìn rồi đột nhiên nở nụ cười.
Nhưng vô tình anh ta đã nhìn thấy.
Anh cố tình tiến đến gần Mộng Hoàn, đặt hai tay lên vai cô, cúi đầu, khẽ nói.
- Sao?? Có phải rất vui không?? Nhưng cô đừng vội mừng sớm, tôi không để cô làm thiếu phu nhân của tôi một cách yên ổn đâu cô Tưởng.
Đừng tưởng có tờ giấy rách nát này rồi thì cô có thể tự tung tự tác, muốn làm thế nào thì làm.
Mộng Hoàn ngẩng đầu lên nhìn anh ta, nhẹ nhàng mấp máy môi.
- Anh có cần phải cảnh cáo tôi không trong khi tôi chỉ là một con cá trên thớt??
- Tôi chỉ muốn nhắc cho cô nhớ thôi, chỉ cần cô làm tốt vai diễn của mình thì tôi cũng chẳng thể làm gì cô.
Còn nếu cô không biết điều....!thì đừng trách tôi??
Mộng Hoàn hất tay của Lâm Đình ra.
- Nếu không còn gì thì tôi đi trước, tạm biệt.
Nói xong Mộng Hoàn cứ vậy mà đón taxi bỏ đi, rất dứt khoát.
...----------------...
Khoảng mười phút sau, khi Lâm Đình đang trên đường đến công ty thì bà nội của anh lại gọi điện đến.
- Có chuyện gì sao nội??
- /Nội nghe người giúp việc trong nhà nói rồi, hôm nay con cùng Mộng Hoàn kết hôn đúng không??/
- Um!
- /Um cái gì mà um, có phải con ở cùng con bé không, sẵn giờ cơm trưa, hay con đưa con bé về nhà cùng ăn cơm./
- Không cần đâu, con...!ờ...!con đưa cô ấy về nhà rồi.
/Về nhà rồi?? Tiếc thế à! Nhưng không sao, vậy chiều con đưa con bé về cùng ăn cơm tối cũng được./
- Nhưng....
- /Không nhưng nhị gì hết trơn á, cứ quyết định vậy đi./
Nói xong bà nội của anh lền tắt máy, không để anh mở miệng nói tiếng nào, vì bà biết anh sẽ lại viện cớ bận công việc mà từ chối.
Thật ra nhiều ngày trước bà nội anh đã muốn gặp cháu dâu tương lai rồi, chỉ tại Lâm Đình đều phớt lờ cho qua, nên hôm nay bà nhất định phải gặp được cháu dâu của bà.
...----------------...
Sau khi đến công ty, Lâm Đình liền nói với trợ lí Hoàng.
- Cậu chuẩn bị sẵn một bộ đầm nào đó ưa nhìn, ngoan ngoãn một chút đi.
Trợ lí Hoàng vẫn còn chưa nhảy số kịp, vội vàng hỏi lại.
- Đầm?? Để làm gì??
- Tối nay nội tôi muốn gặp cô ta, cậu