Cô ta đập mạnh vào cửa.
Quân Dao ra hiệu, vệ sĩ liền đưa tay chế trụ khiến cô ta không thể vùng vẫy được.
“Quân Tú Anh, nếu có nhất quyết không chịu hối cải, tôi cũng không có cách nào giúp cô được.
Những chuyện quá khứ tôi không muốn tính toán với cô nữa, nhưng tương lai cũng đừng làm phiền đến tôi.”
Rồi cô quay qua vệ sĩ, “Cho cô ta im lặng một chút.”
Vệ sĩ hiểu ý, lấy tay đánh nhẹ một cái vào gáy Quân Tú Anh, cô ta lập tức ngất xỉu.
Quân Khải im lặng không nói gì, ông đưa tay giữ ngực hồi lâu trái tim mới bình ổn lại được một chút.
“Dao Dao, bố xin lỗi.”
“Bố không cần xin lỗi đầu, con hiểu mà.
Con sẽ bảo người sắp xếp cho bố nơi ăn chỗ ở hợp lí, còn cô ta, bố muốn đối xử sao đó là quyết định của bố.”
Quân Khải thở dài, dù đã nhìn rõ bộ mặt thật của vợ và con gái cưng, nhưng bây giờ Quân Tú Anh sa cơ lỡ vận đến bước này, dù giận đến mấy ông ấy cũng không thể bỏ mặc được, chỉ có thể chấp nhận số mệnh.
Đây chính là quả báo ông ấy phải gánh cho những tội lỗi kiếp này đã gây ra.
Sau khi sắp xếp cho Quân Khải và Quân Tú Anh một căn nhà mới, Quân Tú Anh vẫn ngất được vệ sĩ đặt trên ghế sô pha, Quân Dao đưa một xấp tiền vào tay ông Khải.
“Bố đừng từ chối, cũng đừng làm việc quá sức nữa, bây giờ sức khỏe bố yếu, cần phải nghỉ ngơi
“Dao Dao, bố xấu hổ với mẹ con con.” Ông Khải nghẹn ngào nói, quả thực ông không có mặt mũi nào nữa.
“Bố nghỉ ngơi đi, cũng muộn rồi, con phải về cho kịp chuyến bay”
“Con đi cẩn thận nhé.”
“Vâng, bố vào đi.”
Quân Khải nhìn theo bóng lưng con gái rời đi, trong lòng muôn vàn sầu muộn.
Khi ông ấy có tiền, có khả năng thì không lo được cho