Lâm Xảo Xảo không biết vì cái gì lần này Tào Tuyết từ nước ngoài trở về lúc sau giống như phá lệ thích đến Cố gia.
Truyện được đăng tải duy nhất trên wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost khi chưa có sự cho phép.
Tuy rằng cô cũng không kháng cự Tào Tuyết tới, rốt cuộc bà là trưởng bối, chính là trước kia bà cũng không phải như vậy a.
Lâm Xảo Xảo trong lòng có một chút hoảng sợ.
Bởi vì Tào Tuyết đến nên cô liền có điểm câu nệ.
Giữa trưa, Cố Vi Ngôn không trở lại, cho nên trên bàn cơm chỉ có Tào Tuyết cùng Lâm Xảo Xảo hai người ngồi ăn cơm.
Dì giúp việc làm rất nhiều món ăn ngon miệng, Tào Tuyết gắp một một miếng thịt cá tươi mới để vào bên trong cái đĩa của Lâm Xảo Xảo.
"Xảo Xảo, ăn thịt cá, hôm nay dì giúp việc làm thịt cá cũng không tệ lắm."
Lâm Xảo Xảo gật đầu nói cảm ơn: "Cảm ơn mẹ."
"Cảm ơn cái gì, con là con dâu của mẹ, liền tương đương với con gái, hà tất khách khí như vậy."
Lâm Xảo Xảo cười một chút.
Tào Tuyết lại cầm đôi đũa gắp một ít rau xanh trên đĩa, sau đó dường như đang suy tư gì đó nhìn Lâm Xảo Xảo.
"Xảo Xảo, năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?"
Lâm Xảo Xảo ngẩng đầu nhìn bà sau đó trả lời: "26 ạ."
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Tào Tuyết gật đầu: "Không nhỏ, năm đó khi sinh Vi Ngôn mẹ cũng đã 23 tuổi."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Tào Tuyết lại nhìn cô, bỗng nhiên nói ra một câu kinh người.
"Con cùng Vi Ngôn ngày thường có làm bảo hộ thi thố sao?"
Lâm Xảo Xảo lúc ấy đang ăn thịt cá, nghe được câu hỏi của Tào Tuyết lập tức sặc, may mắn thịt cá này xương rất ít bằng không khẳng định liền phải hóc mất rồi.
Tào Tuyết nhíu mày, thật nhanh gọi bảo mẫu mang tới một cốc nước, đưa cho Lâm Xảo Xảo uống.
Lâm Xảo Xảo uống một ngụm nước, lúc này mới cảm giác ổn rất nhiều.
Tào Tuyết cười nhìn Lâm Xảo Xảo liếc mắt một cái.
"Đều đã lớn như thế còn thẹn thùng sao?"
"......"
Không phải vấn đề bao nhiêu tuổi, mà là cùng trưởng bối thảo luận loại chuyện này không tự giác sẽ cảm thấy không được tự nhiên a.
Lâm Xảo Xảo lại không phải trẻ con, đương nhiên biết Tào Tuyết nói loại bảo hộ thi thố này là có ý tứ gì.
Tào Tuyết tiếp tục nói: "Con còn không có trả lời vấn đề của mẹ đâu."
Lâm Xảo Xảo lại uống một ngụm nước, muốn trấn an chính mình.
"Có khi có, có khi sẽ không......"
Loại chuyện này chính là tùy duyên......!Đôi khi trong lúc tình nùng liền sẽ quên......!
Tào Tuyết gật đầu: "Như vậy sao."
Lâm Xảo Xảo: "Mẹ......!Sao mẹ lại đột nhiên hỏi cái này?"
Tào Tuyết thở dài, "Kỳ thật mẹ cảm thấy mình sẽ không phải loại người này, nhưng phỏng chừng là số tuổi cũng lớn rồi, có thể là bạn bè bên cạnh cũng có cháu trai cùng cháu gái, thế nhưng mẹ cũng có một chút mong muốn có cháu để mang theo trên người."
Lâm Xảo Xảo: "............"
"Kỳ thật chúng ta không phải là một gia đình phong kiến, vô luận là trai gái đều có thể, rốt cuộc bây giờ đã sớm là thời đại nam nữ bình đẳng." Tào Tuyết cười cong đôi mắt: "Đương nhiên, nếu nam nữ song toàn tự nhiên là tốt nhất."
Lâm Xảo Xảo tiếp tục uống nước......!
Tào Tuyết thở dài nói: "Phỏng chừng Lão Cố trên trời có linh thiêng cũng sẽ hy vọng các con sớm một chút có một đứa đi, rốt cuộc tuổi tác hai đứa đều không nhỏ."
Tay Lâm Xảo Xảo cầm ly nước run nhè nhẹ.
Thế nhưng cha của Cố Vi Ngôn đều bị đưa ra tới......!
Tào Tuyết nghiêm túc một chút, nói: "Xảo Xảo, con không cần không đem chuyện này để ở trong lòng, kỳ thật đứng ở góc độ một người phụ nữ mà nói, mẹ cảm thấy con gái nên sinh sớm một chút là chuyện tốt, rốt cuộc tuổi càng lớn thì nguy hiểm lại càng lớn, chờ đến lúc con cái sinh ra thì các con có sự khác nhau cũng sẽ không quá lớn.
Chẳng lẽ con muốn khi ba bốn mươi tuổi mới sinh con sao? Kia là quá muộn, Cố gia chúng ta cũng không thể để cho người khác nhìn mà chê cười."
Lâm Xảo Xảo trả lời: "Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm, con cũng không muốn sinh muộn như vậy."
Tào Tuyết: "Vậy các con......"
Lâm Xảo Xảo sắc mặt ửng đỏ: "Loại chuyện này vẫn là phải dựa trên duyên phận không phải sao......"
Liền tính là bọn họ lo lắng thì cũng vô dụng a......!
Tào Tuyết cười nói: "Mẹ là người từng trải đương nhiên minh bạch, con đừng khẩn trương, đôi khi càng là khẩn trương, càng là không thể mang thai, chỉ cần con để tâm thái thả lỏng liền không có gì vấn đề lớn."
Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái.
Tào Tuyết còn muốn nói gì đó, bỗng nhiên Lâm Xảo Xảo linh cơ vừa động, cô đứng lên: "Mẹ, hôm nay đồ ăn làm cũng không tệ lắm, bằng không con mang một ít cho Cố Vi Ngôn đi."
"Hiện tại?"
"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo nhìn thoáng qua thời gian, hôm nay hai người ăn cơm có chút sớm, Cố Vi Ngôn hẳn là chưa có ăn cơm.
Tào Tuyết: "Xác thật còn sớm.
Con đưa đến trong công ty?"
"Vâng."
"Bảo dì giúp việc đưa đi thì tốt rồi, hà tất con phải tự mình đi một chuyến."
Lâm Xảo Xảo cười cười: "Như vậy mới là bữa cơm tình yêu mà."
Tào Tuyết có chút lý giải gật gật đầu: "Người trẻ tuổi các con tình thú đúng là nhiều."
Lâm Xảo Xảo như trút được gánh nặng bắt đầu thật nhanh đóng gói hộp, sau đó chuẩn bị xuất phát tới Cố Vi Ngôn công ty.
Ra khỏi Cố gia biệt thự, Lâm Xảo Xảo xem như thở ra một hơi thật mạnh.
Không nghĩ tới mẹ chồng cao quý lãnh diễm của mình cũng có một ngày sẽ thúc giục sinh con a......!
Lúc trước cô còn có cảm giác bà là loại người thực tiêu sái không sao cả đâu......!
Lâm Xảo Xảo nhìn hộp giữ ấm trong tay, chủ ý này của mình tới thật là đúng lúc, đã có thể chạy ra ngoài, còn sẽ làm Cố Vi Ngôn cho rằng chính mình là một người vợ săn sóc hiểu chuyện đâu.
Cô thật đúng là thông minh a.
Lâm Xảo Xảo tới trước cửa công ty của Cố Vi Ngôn, cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua, tầng cao nhất cơ hồ lẫn vào đám mây, cao ngất làm người ta thấy không rõ lắm.
Phỏng chừng người đứng trên tầng cao nhất khi nhìn xuống phía dưới sẽ cảm thấy con người nhỏ bé giống con kiến đi.
Cũng may trời xanh mây trắng, thoạt nhìn còn rất đẹp làm tâm tình người ta khá là tốt.
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Lâm Xảo Xảo đi vào bên trong, lễ tân nhìn Lâm Xảo Xảo, lễ phép hỏi: "Xin hỏi, ngài tìm ai?"
"Tôi tìm Cố Vi Ngôn."
Lễ tân có chút kinh ngạc nhìn Lâm Xảo Xảo.
Người này thế nhưng gọi thẳng tên của tổng tài.
"Ngài có hẹn trước sao?"
"Không có."
"Xin lỗi, không có hẹn trước thì không thể gặp tổng tài."
Lâm Xảo Xảo nghiêm túc