Hạ An Nhiên nhìn tình hình này, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là…
Chay!!!.
Truyện Truyện Teen
Lăng Mặc đã chặn chỗ ra vào duy nhất, nơi duy nhất cô có thể chạy vào cũng chỉ có phòng thực nghiệm.
Cho dù biết rõ chạy vào phòng thực nghiệm sẽ đối mặt với nguy cơ bị chặn cửa, nhưng Hạ An Nhiên cũng không lo nghĩ được nhiều như vậy.
Có chỗ để chạy đã là tốt lắm rồi, còn kén cá chọn canh làm cái gì.
Nếu có thể ở trong phòng thực nghiệm một phút còn hạnh phúc hơn khi bị một tên điên phanh thây ngay lúc này.
Hạ An Nhiên quả quyết chạy về phía phòng thực nghiệm.
Mắt nhìn thấy cánh cửa phòng thực nghiệm, tay đã nắm lấy tay nắm cửa chỉ thiếu mỗi bước đi vào......!
Nhưng có người từ phía sau trực tiếp ôm lấy eo của cô giữ lại,sống chết ôm chặt trong tay.
Hạ An Nhiên muốn vùng vẫy thoát ra.
Nhưng đối phương lại đang ôm chặt lấy khiến cô căn bản không thể nào thoát ra được.
Hạ An Nhiên giãy dụa, có chút tuyệt vọng.
Trên phương diện sức lực, cô căn bản không phải là đối thủ của tên điện này.
Lúc này, Lăng Mặc dí sát vào tai Hạ An Nhiên, thì thầm một câu, “ Sao cô có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của tôi?”.
Hạ An Nhiên: “
Khóc! Chạy không nổi rồi!!!
Hạ An Nhiên cố nặn ra nụ cười ngoan ngoãn dễ thương, “ Anh nói lịnh tình gì thế, tôi muốn chạy lúc nào chứ? Tôi đây là muốn đến phòng thực nghiệm, xem đã thành phần có phải là đã phân tích ra rồi chưa, tôi đang tinh chế thuốc, rất bận đó, làm gì có thời gian chơi trò mèo vờn chuột với anh!”
Lăng Mặc nghe con mèo hoang nhỏ nói bậy.
Nếu như không phải vừa nãy nhìn thấy cô điên cuồng chạy về hướng phòng thực nghiệm, anh còn thật muốn tin lời nói dối của cô.
Cánh tay ôm chặt lấy eo của Hạ An Nhiên càng dùng thêm sức ôm chặt, chỉ là đơn thuần muốn vào phòng thực nghiệm, hay là bị tôi bắt được nên sợ rồi?”
Hạ An Nhiên cảm thấy Lăng Mặc không đáng yêu chút nào.
Có cần phải đem “ý định xấu” của cô nói ra vậy không?
Lăng Mặc lạnh lùng nhìn con mèo hoang nhỏ, dằn mặt nói, “ Cô bây giờ còn đang nhờ vả vào tôi, mà còn đắc tội tôi như vậy? So sánh tôi với một vật chết? Hơn nữa, cuối cùng tôi cũng không bằng một vật chết?”
Đối