Tuyết Vũ trở về nhà ngay sau đó, mùi bệnh viện khiến cô rất khó chịu. Bác sĩ Thẩm cũng nói đưa về nhà với điều kiện chăm sóc của Đồng Gia chắc còn tốt hơn bệnh viện nhiều. Cũng may vết thương của cô không nặng lắm, chỉ bị khâu mấy mũi, về nhà mỗi ngày thay băng hai lần là được.
Không hiểu sao hôm nay Thiên Đức lại trở chứng đòi thay băng cho cô. Mọi hôm việc này vẫn là do Tiểu Nhi làm. Anh lại đòi làm thay khiến cô không thể hiểu nổi, nhưng có vẻ anh khá thành thạo mấy việc này. Anh kiên nhẫn từng chút như sợ cô đau. Anh cúi xuống sát mặt cô, hơi thở đều đều của anh khiến cô cảm thấy hồi hộp. Đột nhiên anh hôn nhẹ lên vết thương trên trán cô: “Từ nay về sau nhất định không được làm bản thân mình đau nữa nhớ chưa?” Tuyết Vũ ngại ngùng quay đi chỗ khác, cô cảm thấy lạ với hành động vừa rồi của anh, có phải có gì đó gượng ép hay không?
Ngay sau đó cô hiểu ra vấn đề. Một đoàn người chắc là từ công ty đến nhà, cô nhận ra vị đạo diễn và mấy nhân viên phục vụ, còn có cả Bạch Băng nữa. Nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi ai cũng đều hơi cười cười nơi khóe mắt.
Vị đạo diễn kia còn thẳng thắn hơn, ông cười lớn:
- Làm việc với chủ tịch bao năm tôi cứ nghĩ anh không gần phụ nữ. Khi nghe trên báo đăng tin kết hôn, tôi còn nghĩ chắc là họ muốn đăng tin giật gân thôi nữa chứ!
Mọi người trong phòng cười lên vui vẻ, Tuyết Vũ đỏ mặt cúi xuống. Lúc này cô mới