Qua Qua ngồi xổm trên đất, tay nhỏ đầu tiên là ấn ở trong chậu, nơi đáy nước nhợt nhạt trong chậu bỏ một củ gừng già, chuẩn bị xong rồi, tay nhỏ liền bắt đầu động lên, chà đi bùn trên gừng ở đáy nước.
Từ Hương Quyên yên tâm chặt gà khối, Chu Trình Ninh là một người đàn ông làm việc tinh tế, gà xử lý thật rất sạch sẽ, tráng một lần nước là được.
Lấy riêng đùi gà ra băm rồi để đó, thời tiết hiện tại chẳng thế nào nóng, đùi gà cũng cất được.
Chờ băm gà thành khối rồi, tỏi với gừng cũng xong, tỏi không cần cắt nữa, gừng thì liền cắt thành lát.
"Qua Qua có muốn ớt cay không?"
"Muốn." Mặc kệ cái gì, đều muốn.
Lúc này Chu Trình Ninh mở miệng, "Qua Qua, không cần ớt cay, cay không thể ăn."
Ba ba nói không thể ăn, cỏ đầu tường Qua Qua liền lắc đầu nói từ bỏ.
"Không sao cả, thêm một hai quả ớt." giật 2 quả ớt khô trên chuỗi ớt treo ở cửa, rửa rửa cắt xong rồi liền cho vào cùng với tỏi gừng.
Một cái nồi nấu cơm, một cái nồi làm gà hầm, trong nồi làm gà hầm còn có chút nước, dự nhiệt được tầm tầm rồi, Từ Hương Quyên múc nước ra, còn dư lại một chút nước chờ chảo* nóng bốc hơi rồi, xúc chút mỡ lá cho vào.
*: có ai coi video của Thất tỷ chưa? (Lý Tử Thất á)--- Nếu có thì chắc mọi người có thấy chị ấy hay dùng cái chảo cực bự mà nấu ăn đó, cái đó cũng được gọi là nồi luôn, và công năng của nồi nó cũng có, chị Quyên của chúng ta xài cái loại đó đó, cho nên khi cần chiên thì mình gọi cái nồi đó là chảo, khi cần nấu hay hầm, nó là nồi =]].
Mỡ lá vào chảo sắt liền kêu xì xèo, chảo đủ nóng, mỡ lá hơi vàng rất nhanh liền tan, gừng ớt tỏi cùng nhau cho vào chảo nổ cho thơm.
Được tầm tầm rồi liền cho gà khối vào chiên xào, tiếp đó cho rượu gia vị, nước tương, muối, đường cát trắng, xào được tầm tầm rồi, cho nước vào, đậy nắp lên.
Qua Qua không biết đường cát trắng là đường, Từ Hương Quyên cũng không cho con bé, sợ con bé mỗi ngày quấn lấy ba nó đòi ăn đường.
Khóa gia vị vào tủ, giữ lại cái bình muối, Từ Hương Quyên đi nghe tiếng của cơm bên này.
Có tiếng xì xèo rất nhỏ, "A Ninh, nồi cơm không cần thêm củi, giảm thành lửa nhỏ rồi lại nấu 2-3 phút rồi rút củi hết ra."
Nhà bọn họ tuy không có đồng hồ, nhưng có chung*, treo ngay trên tường trong phòng bếp.
*: Đây là một loại đồng hồ cổ, dùng nước hoặc cát cho qua các lỗ để tính thời gian, khá phức tạp, các bạn cứ biết nó là một loại đồng hồ kiểu cổ là được, đọc truyện cổ đại hay có 1 khắc chung (xấp xỉ 15) là thời gian đo ra từ cái loại chung này đó.
Nồi sắt nấu cơm, nghe thấy tiếng, xì xèo rung động thì liền không thể đun nữa, lửa quá mức thì đáy phải cháy, dù sao cơm nấu ở trong nồi, chờ gà hầm xong thì cũng nên chín.
"Anh biết rồi."
Không nhớ rõ trong nhà có phơi thứ gì, Từ Hương Quyên đi vào nhà chỗ cái gian chuyên môn chất hàng khô hàng ướp, mấy cái bao tải, phân biệt là đậu xanh, đậu đỏ......còn có nấm khô.
Cô đang nghĩ rằng hầm gà không không thôi cũng quá dầu mỡ, vừa vặn có ngay nấm khô.
Túm một túm nấm khô vào tay, Từ Hương Quyên trở về phòng bếp, Qua Qua còn đứng ở mép bệ bếp nhìn chằm chặp nồi, động tác đều không thay đổi.
Lấy gáo hồ lô múc mấy gáo nước cho vào chậu, ngâm nấm trước đã, một chốc này tuy không ngâm mềm được, nhưng đằng nào cũng tốt hơn rửa sạch rồi trực tiếp cho vô nồi.
Cầm chén cùng đũa sạch rồi đi gian nhỏ nữa, dời cái bình muối cà rốt tránh ra, gắp một chén củ cải khô ra, rồi lại đậy cái bình lại.
Nồi hầm gà đun lên rồi, Từ Hương Quyên cho hết nấm khô ngâm nở vào nồi tất, nấm khô này có đóa nhỏ có đóa to, trước lúc ngâm nước thì vứt đồ hư đi, đóa lớn cô cũng không cắt, cho vào hết luôn, "A Ninh, hầm gà sửa lại lửa nhỏ, anh rút chút củi ra."
"Lửa nhỏ đun bao lâu?"
"Nửa tiếng, em đi xem Ngưu Ngưu có tỉnh hay chưa, chờ lát nữa được tầm tầm rồi lại nhắc anh."
Đi vào phòng trong, Ngưu Ngưu còn chưa có tỉnh, Từ Hương Quyên mới yên tâm trở về phòng bếp.
Hôm nay trong phòng bếp lắm khói dầu, ngày thường thì không có khói dầu dữ như này, hầm gà rút bớt nước rồi múc ra, "Bỏ gian ngoài mà ăn."
Gian ngoài là gian ngoài của phòng ngủ, ngày thường chiêu đãi khách khách khứa, có bàn ghế.
Phòng của nhà bọn họ cơ bản là phòng đơn, chỉ có chỗ ngủ là gian đôi rộng mở, chia làm phòng ngủ bên trong, gian ngoài thì tiếp khách.
Từ Hương Quyên bận rộn trong phòng bếp, Chu Trình Ninh bưng chậu gà hầm nhỏ đi gian ngoài, Qua Qua đi theo đằng sau ba.
Cô nhóc nhỏ này, hôm nay liền đi theo gà rồi.
Lại trở về phòng bếp, là một mình Chu Trình Ninh, Qua Qua sợ là bị gà mê tới đi không nổi rồi.
"Hộp cơm này của anh?" Hộp cơm của ngày thường có thể chỉ có một nửa cơm thêm mấy gắp rau mấy miếng củ cải khô.
"Không phải của anh còn có thể là của em à? Trong trường các anh có quầy chưng, nhớ rõ chưng kỹ lại ăn." Từ Hương Quyên đè vô hơn phân nửa hộp cơm vào hộp cơm bằng nhôm, lại gắp mấy đóa nấm, mấy miếng thịt gà vào.
Vẫn là cơm no bụng được.
Hộp cơm được chuẩn bị tốt cho vào túi lưới, Từ Hương Quyên nói: "Để ở đây, ngày mai nhớ rõ mang theo."
Tuy rằng múc ra một chậu gà nhỏ, nhưng cả con gà vẫn là có thừa, dư lại gắp mấy miếng thịt cho chồng cô ngày mai mang tới trường làm cơm trưa, lại múc một chén đưa đến chỗ mẹ cô.
"Em nấu chén canh trứng, anh đưa chậu cơm với chén này qua trước đi." Chỉ huy ông chồng mình, Từ Hương Quyên xem như rất thuận tay.
Chu Trình Ninh cũng chưa từng không nghe, bưng cơm tới gian ngoài.
Nhìn thấy Qua Qua đứng trên băng ghế nhỏ ý đồ duỗi móng vuốt về phía gà hầm anh cố ý đặt ở giữa bàn, Chu Trình Ninh: "Qua Qua, ba