Chương 2721
“Lúc trước bà nói đưa đứa bé đi, bán Tô Khiết đến vùng núi, hiện tại có thêm một bé trai, bé trai này không giống như bé gái, sau này chúng ta còn nói nó quay về.” Ông cụ Nguyễn nhíu mày lại, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, mà có vẻ ý của bà cụ Nguyễn là sau khi đưa Đường Vũ Kỳ đi thì không định cho Đường Vũ Kỳ quay lại.
“Tôi muốn chọn một chỗ tốt cho bé trai, chọn một trường tốt, không thể lãng phí tài năng của đứa bé.” Ông cụ Nguyễn vốn trọng nam khinh nữ, lại biết được năng lực của Đường Minh Hạo, cho nên ông cụ Nguyễn vẫn còn nhân từ với Đường Minh Hạo.
“Vậy cũng được, khi nào nó học thành tài thì cho nó quay về.” Lần này bà cụ Nguyễn không phản bác lại, bây giờ đứa bé kia mới năm tuổi, chờ nó học xong cũng phải mất hai mươi năm, ai biết được tình hình của hai mươi năm sau thế nào chứ.
Sau này Hạo thần và công chúa Quỷ Vực Chi Thành kết hôn thì chắc chắn sẽ có con của mình, còn sinh thêm mấy đứa, bà ta không thiếu cháu chắt trai, hiện tại bà ta không thích con của Tô Khiết.
“Đúng rồi, ông cho người đi tìm Tô Khiết và con nhóc kia, bọn họ tìm đến đâu rồi?” Bà cụ Nguyễn nhớ tới chuyện này thì sắc mặt hơi trầm xuống: “Đứa nhỏ kia náo loạn nửa ngày, phá hủy kế hoạch của chúng ta, cũng không có cách nào tìm hiểu chuyện kia.”
“Tôi gọi điện thoại hỏi tình hình một chút.” Ông cụ Nguyễn cầm lấy điện thoại gọi đi.
Điện thoại vang lên mấy tiếng mới kết nối được.
“Tôi nói mấy người làm chuyện kia thế nào rồi? Đã tìm thấy người chưa?” Điện thoại vừa được kết nối thì ông cụ Nguyễn trầm giọng hỏi.
“Vẫn chưa, chúng tôi đã tìm khắp thành phố A nhưng chưa tìm được người mà ông muốn tìm.” Giọng của đối phương truyền tới, dường như có chút yếu ớt, có chút nhẹ nhàng, không biết có phải bởi vì không tìm được người cho nên không đủ tự tin hay không?
“Mấy người làm việc thế nào vậy? Thời gian dài như vậy nhưng không có một chút tin tức nào sao?” Ông cụ Nguyễn nổi giận: “Không phải tôi nói mấy người đi tìm hai người thôi sao? Cũng không phải là người lợi hại, thần bí, khó tìm như thế sao?”
“Ông cụ Nguyễn, chúng tôi đã cố gắng hết sức,
“Tiếp tục tìm kiếm, tôi lại cung cấp cho mấy người một manh mối, vừa rồi mấy người có xem phát sóng trực tiếp trong bệnh viện không? Có thấy đứa bé kia không? Cậu bắt đầu tìm kiếm từ đứa bé đó, đúng rồi, cũng phải tìm được đứa bé đó, tôi có sự sắp xếp khác.” Ông cụ Nguyễn nói chuyện qua điện thoại nên không nghe ra được sự khác thường, cũng không nghĩ nhiều, lại ra lệnh.
“Còn phải tìm thêm một người?” Đối phương dừng một chút, sau đó giọng nói mới truyền đến, giống như khựng lại một chút.
“Đúng vậy, tìm thêm một người, là bé trai ở trong phòng bệnh của tôi lúc nãy, đứa bé đó vừa ra khỏi bệnh viện, mấy người đi theo đường này thì có thể nhanh chóng tìm được người.” Trong giọng nói của ông cụ Nguyễn có chút nặng nề, mặc dù lúc trước đã xảy ra chuyện như vậy nhưng giọng điệu của ông cụ Nguyễn vẫn vênh váo hống hách.
“Ông cụ Nguyễn, ông muốn xử lý bé trai kia thế nào?” Đối phương lại hỏi nhẹ một câu.
“Sau khi cậu tìm được người thì tìm một nơi cho nó ở hai ngày trước, bên tôi sẽ sắp xếp một nơi tốt, sau đó cậu lại đưa nó đi.” Ông cụ Nguyễn đối xử với Đường Minh Hạo không giống như Đường Vũ Kỳ, ông nói những người kia đưa Đường Vũ Kỳ đi cũng không quan tâm sẽ đưa đi đâu.
Nhưng ông muốn tự chọn một nơi tốt cho Đường Minh Hạo, dù sao ông còn muốn cho Đường Minh Hạo quay về.
Thật ra ông cụ Nguyễn định chọn một nơi tốt, sau đó tự mình đưa Đường Minh Hạo qua đó, nhưng bà cụ Nguyễn nói hiện tại Nguyễn Hạo thần tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, mọi người đều biết chuyện này, người Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn cũng biết, lúc này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, không thể để Quỷ Vực Chi Thành phát hiện ra.