Kêu gào...!Cô suýt nữa đã bị anh làm nhục đến chết.
Tất cả sỉ nhục và ngược đãi đều là anh tặng cô.
Đây là anh nợ cô.
Không biết có phải là do công dụng thuốc mà Mục Mục Thanh Linh đưa quá tốt hay không, mà Hạng Chí Viễn bị cô đánh thành như vậy, vẫn không hề nhúc nhích, không có chút phản ứng nào, để mặc cố đánh đấm.
Giang Ninh Phiến không quan tâm mà dùng gậy gỗ đánh lên người anh, cho đến tận khi bản thân kiệt sức.
“Phù...”
Giang Ninh Phiến ném gậy gỗ sang một bên, chống lên cửa xe lau mồ hôi trên mặt, lắc cổ tay.
Cô đã đánh đến mệt nhoài, cả người giống như tan thành từng mảnh.
Nhưng Hạng Chí Viễn vẫn bất tỉnh, cả người nằm trên mặt đất trông rất thảm hại.
Cô có đánh một đòn lên mặt của anh, trên khuôn mặt thâm độc dần hiện lên một mảng bầm.
tím, khóe môi chảy ra một vệt máu đỏ tươi, hiện lên trên khóe môi trắng nõn của anh trông có vẻ cực kỳ kinh khủng...!
Quả nhiên dáng vẻ Hạng Chí Viễn