Ngay sau đó, anh cắn lấy dái tai của cô, chiếm lấy đủ mọi điểm nhạy cảm trên cơ thể, khiến cô như bị dòng điện xẹt qua, thậm chí đôi môi cũng không khỏi run rẩy.
Anh đã sớm bị vẻ ngoài xinh đẹp khi ở trong nước của cô quyến rũ, đường cong trên lưng quả thật rất mê hoặc.
Lật người cô lại, đôi môi của Hạng Chí Viễn lập tức dán lên lưng cô...!
"Um..."
Về chuyện ấy, Giang Ninh Phiến hoàn toàn bị động mà dựa theo tiết tấu của anh, đầu óc trống rỗng.
Như anh nói, vào những lúc này, con người ta có thể quên đi tất cả mọi chuyện, dù là bị thương hay vui sướng.
“Tiêm Tiêm.”
Một tiếng thì thào vang lên từ sau lưng cô.
“Hả? Cái gì?” Đầu óc Giang Ninh Phiến trống rỗng, thuận miệng đáp lời, hoàn toàn không cảm thấy có gì không đúng.
Một giây tiếp theo cô mới kịp phản ứng lại.
Tất cả những suy nghĩ đều quay trở lại trong phút chốc.
“Anh..” Giang Ninh Phiến nằm trên gối, thận trọng nhỏ giọng hỏi: “Sao lại gọi tôi là Tiêm Tiêm?”
Tiêm Tiêm...!
Vì để bố trí cho cô đi nằm vùng, An Vũ Dương đã sắp xếp xong cho cô thân phận giả là y tá từ sớm.
Tuy nhiên, trước khi cô kịp tiếp cận Hạng Chí Viễn, anh đã tìm đến cô trước, còn vô lý trói cô đưa lên máy bay tư nhân, muốn cô giải độc cho anh, đến đây rồi, cô lại không thể trốn đi.
Tiêm Tiêm là biệt danh của cô.
Hạng Chí Viễn không thể nào biết được, trừ khi anh đã tra ra được thân phận thật sự của cô.
Nghe vậy, nụ hôn nóng bỏng trên lưng cô cũng dừng lại.
Hạng Chí Viễn đờ người