“Dám nói thêm một câu nữa không?” Hạng Chí Viễn nheo mắt, ngồi
bên cạnh cô rồi nghiêng đầu, há miệng cắn lên lỗ tai của cô, lại bắt đầu cọ xát cô.
Thân thể Giang Ninh Phiến run lên, cô vội vàng nói: “Không dám”
“Lần sau còn dám chạy lung tung nữa không?”
“Không dám”
“Ừm” Lúc này Hạng Chí Viễn mới thỏa mãn buông miệng ra, nhìn chằm chằm vào đường cong tuyệt đẹp từ cổ đến vành tai đỏ bừng, thân thể không khỏi lại căng cứng một lần nữa: “Chết tiệt.”
Mới chạm vào thôi đó.
Ham muốn của anh trở nên nặng như vậy từ khi nào.
Giang Ninh Phiến nghe thấy anh khẽ chửi rủa một tiếng, nhìn anh một cách khó hiểu: “Cậu Hạng?”
“Qua đây!”
Đột nhiên Hạng Chí Viễn đè cô trở lại trong chăn, hoàn toàn không để ý đến ý kiến của cô, anh bắt đầu một đợt tàn phá mới ...!
Trở về nhà họ Hạng.
Chiếc đèn pha lê khổng lồ mang phong cách châu Âu làm cho toàn bộ biệt thự trở nên lộng lẫy, thể hiện rõ sự cao quý ở khắp mọi nơi, mỗi chi tiết đều đẹp không tì vết, cực kỳ sạch sẽ.
Giang Ninh Phiến ngồi trên chiếc ghế chân cao