Lê Ánh Thư bất ngờ đẩy ngã người trước mặt.
Cô xông đến cướp lấy bật lửa đang để trên bàn.
Sức mạnh bộc phát của con người là một giới hạn không đo đạc được.
Không ai kịp ngăn cản cô.
Ngọn lửa bùng lên dữ dội rồi nhanh chóng lan rộng.
Một tiếng nổ kinh hoàng thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh, cũng khiến những người đứng bên trong không kịp trốn thoát.
Tinh Nhi chỉ kịp ôm lấy Luca đã bị một lực nổ mạnh mẻ đánh bay ra ngoài.
Đầu cô đập vào một khối đá bất tỉnh nhân sự.
Lưu Thế Vũ bị tiếng nổ thu hút.
Lúc đoàn người tiến đến nơi này đã thành một bãi hoang phế toàn mùi khét.
Nhìn thấy Tinh Nhi đang ôm một đứa trẻ hắn ngồi xuống xem xét.
“Cứu… cứu đứa trẻ.”
Tinh Nhi mơ màng cầu cứu người trước mặt.
Dù không nhìn rõ anh ta là ai nhưng cô cũng chỉ có thể bất chấp tin tưởng người này mà thôi.
“Ông chủ, nên làm thế nào bây giờ?”
“Tôi có biết cô gái này.
Giúp tôi đưa cô ấy cùng đứa bé đến bệnh viện.
Liên hệ cho nhà họ Lâm thành phố A.”
Lúc Bạch Đăng Vũ cùng Nguyễn Hoàng Thái và công an chạy đến nơi thì mọi chuyện đã trễ.
Nguyễn Hoàng Thái nhận được tin tức của Tinh Nhi và Luca, nhưng không một ai biết Lê Ánh Thư đang ở đâu.
“Ánh Thư…”
Bạch Đăng Vũ muốn xông vào bên trong nhưng đã bị mọi người ngăn lại.
“Lửa bên trong còn cháy to lắm, anh bình tỉnh một chút có được không?”
“Vợ tôi vẫn còn ở trong đó, các người kêu tôi nên bình tĩnh thế nào? Ánh Thư, đợi anh.
Ánh Thư…”
Bạch Đăng Vũ dù có mạnh mẽ đến thế nào hiện tại cũng không kiềm được nước mắt.
Trái tim hắn như bị đào rỗng.
Bộ trang phục cưới trên người cũng lấm lem vết bẩn.
Đám cưới, hắn còn chưa tổ chức đám cưới cho cô.
Sau mọi chuyện lại thành ra thế này?
“Là tại tôi, tất cả đều là tại tôi.
Nếu như lúc đó tôi nghe điện thoại, cô ấy sẽ không tự mình đi đến nơi này.
Ánh Thư…”
Nỗi đau đớn, dằn vặt này sẽ đeo bám hắn suốt cả cuộc đời này.
Nguyễn Hoàng Thái cũng đồng dạng như hắn.
Cái chết của Ánh Thư khiến bọn họ triệt để sụp đổ.
Nhưng vẫn còn hai người đang hôn mê trong bệnh viện đang đợi bọn họ.
Nguyễn Hoàng Thái vực dậy tinh thần mang Bạch Đăng Vũ đến bệnh viện xem xét tình hình của Luca và Tinh Nhi.
Luca đang trong tình huống nguy hiểm do thuốc mê quá liều, cơ thể cậu không chịu đựng được rơi vào trạng thái hôn mê sâu.
Tinh Nhi bị chấn thương ở đầu, tuy đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng bác sĩ cũng không biết bao giờ cô mới tỉnh lại.
Cũng có thể suốt đời này sẽ không tỉnh lại.
Mẹ của Tinh Nhi khóc hết nước mắt.
Nguyễn Hoàng Thái chạm nhẹ vào má cô.
“Mọi người đừng lo lắng quá, con tin chắc Tinh Nhi sẽ tỉnh lại.
Con sẽ ở bên cạnh chăm sóc cho cô ấy.
Cho dù…”
Cảm giác nghẹn đắng ở cổ họng khiến giọng của Nguyễn Hoàng Thái trầm đi.
“Cho dù cả đời cô ấy không tỉnh, con cũng sẽ ở bên cạnh cô ấy.”
Khi Tinh Nhi thông báo với mọi người trong nhà cô chính thức có bạn trai mọi người còn tranh nhau dò hỏi rất lâu về người đó.
Lúc đó Tinh Nhi chỉ nở một nụ cười hạnh phúc nói với mọi người.
“Anh ấy chỉ là một người bình thường, gia cảnh không cao như chúng ta, nhưng anh ấy thật sự yêu con.”
Đến bây giờ họ mới hiểu, vì sao lúc đó cô