Sáng sớm hôm sau, tại nhà trẻ Thanh Đằng.
Mấy vị bác sĩ mặc áo khoác trắng, được phân công hợp tác với cả nhà trẻ để đo nhiệt độ cơ thể cho các bạn nhỏ, nghe chẩn đoán bệnh cùng kiểm tra răng miệng.
Có bạn nhỏ tò mò, lấy hết dũng cảm hỏi một vị bác sĩ áo khoác trắng: "Chú ơi, chú ơi, bọn cháu đang không có bị bệnh, tại sao lại phải làm kiểm tra vậy?".
Ngô Đức Cường nhấc nhấc khẩu trang trên mặt, mỉm cười giải thích: "Bạn nhỏ, bởi vì bây giờ thời tiết càng ngày càng nóng, vi khuẩn truyền bá rất nhanh, vô cùng dễ dàng trở thành căn bệnh đường hô hấp.
Các cô chú sẽ kiểm tra rõ ràng cho các cháu, tránh cho các cháu lại không biết rõ tình hình tình huống mà bị lây nhiễm nha!" "Vâng ạ."
Bạn nhỏ có vẻ hơi hiểu ra gật đầu: "Vậy có đau không ạ?" "Sẽ không đâu."
Ngô Đức Cường một bên trả lời, một bên nhìn về phía bác sĩ ở bên cạnh lúc này đang kiểm tra cho Vân Thiên.
Đúng vậy, nhìn thấy như vầy là đã biết.
Hoắc Kiến Phong cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn kia thật giống, so với bạn bè đồng lứa thì tỉnh táo cùng trầm ổn, ở xung quanh là những đứa trẻ hoặc hiếu kỳ hoặc sợ hãi đến khóc rống thì bé lại hoàn toàn khác biệt.
Ngô Đức Cường thấy vậy, ánh mắt không tự chủ được lộ ra mấy phần thưởng thức.
Không hổ là cậu ba nhỏ, ngay cả phần thành thục cùng ổn trọng này đều cùng với cậu ba giống nhau như đúc.
Đâu cần phải xét nghiệm ADN làm gì, chỉ nhìn bằng mắt thường, cũng có thể xác định bé chắc chắn là cậu ba nhỏ của nhà họ Hoặc,.
Tuy nhiên, chỉ có suy nghĩ của Hoắc Kiến Phong kia là không thể hiểu được.
Nhìn thấy bác sĩ thuận lợi cho Vân Thiên làm xong "Kiếm tra khoang miệng ", Ngô Đức Cường trong lòng âm thầm thở phào....
Tại tập đoàn TN, trong văn phòng Tổng giám đốc,.
Ada một mặt hưng phấn, đem báo cáo hiện lên đưa đến trước mặt của Ôn Thục Nhi: "Ôn tổng, tất cả công tác chuẩn bị đã sẵn sàng.
Phần này là bộ phận thiết kế cùng phòng thí nghiệm hợp tác thực hiện báo cáo khả.
Chúng ta đã có vắc xin, có thể chính thức bắt đầu sản xuất.
Một khi cô xác định được thời gian chính xác, tôi sẽ lập tức điều động bọn họ chính thức bắt đầu."
"Nhanh như vậy sao?" Ôn Thục Nhi hơi nhăn nhăn lông mày, cô liếc nhìn số liệu trên báo cáo, biểu cảm như càng quan trọng thêm: "Những thứ này, đều là kết quả số liệu chúng ta thu được tại phòng thí nghiệm khi ở nước ngoài?".
Ada có chút không hiểu gật gật đầu: "Đúng vậy! Ôn tổng, những số liệu này có vấn đề gì không?".
Ôn Thục Nhi đóng lại báo cáo, nghiêm túc nói: "Số liệu tự nhiên không có vấn đề gì.
Nhưng vấn đề là chúng ta đã tiến hành làm thí nghiệm lâm sàng ở nước ngoài, mỗi quốc gia là mỗi kiểu người, thân thể cùng máy móc máy bên trên đều nhất định có khác biệt.
Nhất định phải toàn bộ dựa theo quá trình hoàn thành bình thường của chúng ta, hãy đi tìm người tình nguyện, lại thí nghiệm thêm một lần nữa trong hai tháng, hãy căn cứ vào tình trạng sức khỏe của người tình nguyện, rồi quyết định thời gian sản xuất."
"Thế nhưng mà..."
Ada cau mày, muốn nói lại thôi.
Ôn Thục Nhi ngưng mắt nhìn, cô thản nhiên nói "Có chuyện gì cứ nói thẳng đi."
Ada mấp máy môi: "Thế nhưng mà, mọi người không phải muốn nhanh chóng trở về nước sao?".
Ôn Thục Nhi thoải mái cười nhẹ: "Đúng vậy, chúng tôi là muốn mau chóng trở về.
Nhưng nghiên cứu phát minh vắc xin theo dự tính của chúng ta ban đầu là muốn cứu giúp người, không phải hại người.
Không có những số liệu đúng đắn để làm thực tiễn, chúng ta sao có thể đem vac-xin đưa ra thị trường được? Đi thôi, hãy theo lời tôi nói mà làm."
Đối mặt với tính mạng của con người thì nhất định phải có sự chắc chắn ở trong lòng, cho dù có làm trăm ngàn lần thí nghiệm, cũng có khả năng xuất hiện đột biến những cá thể khác biệt.
Nhìn thấy bộ dáng trịnh trọng của Ôn Thục Nhi, Ada trong lòng tràn ngập kính nể: "Tôi đã hiểu rồi, cái này đúng là tôi đã được mở rộng hiểu biết."
Nói rồi, cô ấy thu hồi báo cáo, cung kính lui ra ngoài....
Buổi chiều.
Không gian trong đình viện thanh tịnh và đẹp đẽ, đang thưởng thức trà lâu trong phòng bao, Vũ Tuyết Như đang cùng mấy vị phu nhân giàu có đánh bài giải trí.
Ánh nắng xuyên thấu qua từng đóa hoa được khắc trên cửa sổ mà chiếu vào, nổi bật lên một thân sườn xám màu tím đen hoa văn hình dòng sông, càng trở nên lộng lấy lay động lòng người.
"Chị Như, ta có nghe nói hôm trước cô con dâu kia của cô trở về rồi?" Phu nhân nhà họ Lý Thái đánh ra một con bảy bích, thuận miệng nói.
Vũ Tuyết Như tay đang sờ bài có hơi dừng lại một chút, cười nhạt nói: "Các cô nghe được thông tin này từ đâu vậy? Người khác không biết, các cô chẳng lẽ còn không biết sao? Nó thế nhưng là rơi xuống biển chết rồi, tại sao vẫn còn sống được?".
Vũ Tuyết Như nói, đảo qua bài trong tay, đánh ra một tứ quý bốn.
"Làm sao lại không có khả năng, tôi cũng cũng nghe nói."
Phương Thái tiếp tục lấy bài sau Vũ Tuyết Như, phụ họa nói: "Con bé ấy hiện tại thế nhưng là mỗi ngày đều vô cùng hot luôn đứng ở đầu bảng đây này! Thiên tài nghiên cứu vacxin chạm tay là có thể bỏng, nữ tổng giám đốc nổi tiếng của tập đoàn TN, cũng cùng Hoắc thị của các người còn có liên kết làm ăn mà!" "Thật vậy chứ?" Vũ Tuyết Như kinh ngạc: "Không phải chỉ là người trùng tên trùng họ ư?" "Cái gì mà trùng tên trùng họ, người ta hiện tại thế nhưng gọi là Ôn Thục Nhi."
Lý Thái tiếp lời nói: "Là con của cô ngay tại hội