Tối hôm ấy, Lộ Khiết cùng Trình Du tới Hách gia.
Lộ Khiết muốn chính mình một lần nói chuyện với ông bà Hách, dẫu sao cũng là lỗi của cô đã dối lừa họ suốt thời gian qua.
Dù sự kiên định vô cùng mạnh mẽ nhưng chỉ vừa bước vào cửa cô đã run cầm cập nắm tay anh mếu máo.
- Ba mẹ la em thì làm sao? Lỡ như họ không chấp nhận em…
- Thì em chịu thôi chứ làm sao?
Hách Trình Du như vậy lại buông lời chọc ghẹo cô.
Lộ Khiết đã lo lắng lại càng lo lắng hơn.
Cô nắm chặt tay anh, khuôn mặt đáng thương liên tục mè nheo.
- Này, anh muốn em bị la lắm sao?
- Được rồi, sẽ không sao đâu.
Anh tin là ba mẹ có cách nhìn nhận đúng.
Siết chặt tay cô trong tay mình, Trình Du khẽ cười trấn an sự lo lắng trong cô.
Cả hai bước vào nhà, ông bà Hách vẫn còn đang bận tình cảm vui vẻ cười nói hết chuyện này đến chuyện khác.
Trình Du bước vào nhìn cảnh này cũng nhẹ nhàng hơn một chút, ít nhất anh biết rằng họ đang không hề tức giận hay khó chịu về những việc đã qua.
- Ba mẹ, tụi con mới qua.
Lộ Khiết phản ứng chậm chạp theo sau chào hỏi ông bà.
Trông thấy dáng vẻ sợ hãi của cô, bà Hách chỉ khẽ thở dài lên tiếng trấn an.
- Làm sao lại rụt rè như vậy? Ngồi xuống đi!
Cô rón rén đến ngồi xuống cũng không dám ngồi mạnh.
Hách Trình Du chỉ còn biết cố nhịn cười, đúng là không dễ gì nhìn thấy con mèo nhỏ nhà anh ngoan ngoãn như vậy.
- Em làm gì vậy?
- Không có.
Ông bà Hách nhìn anh và cô, dáng vẻ này là biết qua thưa chuyện.
Ông bà tính khí trước nay hiền hậu nên cũng không chấp nhặt con trẻ.
Nếu đã thật sự yêu nhau, ông bà cũng không cấm cản.
- Hai đứa qua đây là vì chuyện hôm qua sao?
Lộ Khiết lo lắng nhưng cô cũng không muốn mình bị hiểu lầm.
Dẫu sao cô cũng biết ông bà Hách chắc đã tổn thương nhiều lắm.
Họ bị cô lừa suốt một thời gian dài rồi cơ mà.
- Ba mẹ… ơ không… hai bác… con xin lỗi nhưng mà con… thật ra con không cố ý che giấu… cũng không cố ý lợi dụng Trình Du… con thật sự không có ý định mong muốn cao sang làm dâu Hách gia… con…
- Lúc đầu là con bị Hách Trình Du bắt ép?
- Ơ… dạ…
- Tụi ta già cả rồi, quản sao nổi chuyện các con.
Nếu thật sự hai đứa yêu nhau, tụi ta sao nỡ ngăn cản.
Chuyện Nhã Di và Trình Du không hòa hợp sau hôn nhân thì ai mà chẳng biết.
Cho đến khi gặp con, ta thấy Trình Du mới dần trở nên có trách nhiệm.
Ta nên cảm ơn con mới đúng.
- Con… bác gái…
- Chuyện gì cũng đã xong, bí mật này của hai gia đình chúng ta.
Cứ để báo chí làm việc của họ.
Đừng nghĩ nhiều nữa.
Hách Trình Du nắm lấy tay Lộ Khiết nhìn ba mẹ mình.
Mọi chuyện như hôm nay là lỗi của anh,