Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bà nội Cố nhìn những món đồ hiệu đặt đầy trên sàn, hếch môi nói: “Đừng tưởng rằng mua cho tôi những thứ này thì có thể làm cho tôi bỏ qua vụ tai tiếng kia! Cô không ngại mất thể diện thì tôi cũng ngại mất mặt! Nhà chồng của Chân Chân ngày mai đến hỏi cưới, nếu các người còn dám sơ xuất nữa, thì các người cút hết ra khỏi cửa cho tôi, các người cũng không thể ở lại nhà họ Cố nữa!”
Cố Hề Hề không muốn nghe bà nội mắng, nhưng mục đích về hôm nay vẫn chưa hoàn thành.
Cố Hề Hề hít một hơi thật sâu: “Bà nội, lần này con về chỉ muốn bàn với bà chuyện kết hôn, những món này cũng do cháu rể biếu cho bà, người lúc nãy là tài xế của anh ấy!”
Một câu nói của Cố Hề Hề cũng khiến cho bà nội tức giận, cũng một câu nói mà dập tắt đi lửa giận của bà.
Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Có thể mua được những món đồ hiệu này, hơn nữa cháu rể còn có tài xế riêng, tuyệt đối không thể so sánh với Triệu Trạch Cương của trước kia.
Ánh mắt của bà nội Cố sáng lên, lập tức so sánh.
“Đứa trẻ này thật là có lòng, nhưng chuyện bàn bạc kết hôn, nhất định phải là hai bên gia đình gặp mặt nhau? Điểm này đối phương không hề lễ phép!” Ánh mắt của bà nội Cố tiếp tục phát sáng, ánh mắt không hề rời khỏi những món đồ đặt đầy trên sàn kia.
“Dạ, là do con về nhà để báo với mọi người trước, chắc cũng không bao lâu nữa tới nhà để thăm hỏi!” Cố Hề Hề cúi thấp đầu trả lời lại.
Mãi cho đến khi em họ của Cố Hề Hề đột nhiên nói chen vào: “Người đàn ông này ra tay cũng hào phóng quá đi! Cố Hề Hề chị thật là có bản lĩnh đó, một thời gian ngắn như thế mà đã tìm được một kẻ lắm tiền, không biết anh rể tương lai có hói đầu hay mũi gãy xấu xí gì không?”
“Lúc đến cầu hôn, không phải em chỉ cần đến là gặp được sao?” Cố Hề Hề hờ hững mà trả lời lại.
Tất cả những điều xảy ra trong phòng, mặc dù Tiểu A không có mặt, nhưng anh cũng có thể nghe được rõ ràng.
Những việc này Tiểu A đều báo cáo lại với Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần nghe những gì Tiểu A báo cáo, xuất hiện sự u ám khó mà hiểu được.
Doãn Tư Thần gọi điện trực tiếp cho Tiểu A, để nghe được tất cả mọi chuyện.
Trong phòng, nghe Cố Hề Hề trả lời mà Cố Chân Chân phải kìm nén đi sự tức giận.
“Nội, Cố Hề Hề muốn kết hôn, con cũng muốn kết hôn! Hơn nữa, kết hôn cũng phải có trước có sau chứ! Ngày mai chồng sắp cưới cũng đến nhà cầu hôn rồi, bà nội, bà đã đồng ý với con, sẽ để con kết hôn trước, của hồi môn cũng là chuẩn bị cho con, không thể đưa cho Cố Hề Hề!” Cố Chân Chân ôm bà nội Cố làm nũng, sợ rằng của hồi môn sẽ bị đưa cho Cố Hề Hề.
Quả nhiên bà nội Cố có sự thiên vị.
Nghe thấy Cố Hề Hề nói như thế, mới nói với Cố Hề Hề: “Hề Hề, nếu nhà chồng của con có tiền như vậy, một chút của hồi môn này cũng không đáng là gì, con làm chị thì nên nhường cho em gái, những món hồi môn này là do chú thím