Ánh mắt Doãn Tư Thần hiện lên tia sát ý, dù chỉ là tòng phạm nhưng chúng đã làm Cố Hề Hề hoảng sợ, anh tuyệt đối không bỏ qua.
"Mỗi tên chặt đứt một ngón tay, một ngón chân!" Doãn Tư Thần nói xong liền xoay người rời đi.
Doãn Tư Thần lười nhác xem hiện trường máu me này, anh chỉ muốn rời đi gặp Cố Hề Hề. Liền ngay lúc này, giọng nói tê liệt của Lâm Tiểu Nhã vang lên: "Doãn Tư Thần, anh đứng lại! A.."
Đám ăn mày lúc nãy vẫn tiếp tục "hầu hạ" Lâm Tiểu Nhã mà không hề dừng lại, cô ta vừa bị tàn phá điên cuồng, vừa rống lên: "Vì sao? Em đã rất yêu anh, vì sao đối với em như vậy?"
"Tôi đã cảnh cáo cô đừng động vào Cố Hề Hề. Nhưng cô đã làm gì?" Doãn Tư Thần vẫn đứng yên, lưng xoay về phía Lâm Tiểu Nhã.
Giờ chỉ còn cách đưa Lâm Tiểu Nhã đến vùng lãnh hải quốc tế, như vậy cô ta sẽ không bao giờ làm phiền Cố Hề Hề được nữa.
"Các ngươi lui ra trước đi." Doãn Tư Thần vẫy vẫy tay, đám ăn mày đang phát tiết trên người Lâm Tiểu Nhã cũng rời đi.
Cả người Lâm Tiểu Nhã lúc này thân tàn ma dại, không còn một chút sức lực. Khắp nơi trên cơ thể cô ta đều là những dấu vết bầm tím xanh đỏ.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày như vậy! Cô ta từng là một người cao ngạo, lóng lánh bao nhiêu người ngưỡng mộ, mà giờ khắc này hoàn toàn bị hủy hoại. Bị chính người đàn ông cô ta yêu hủy hoại!
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Từ một công chúa trên sàn diễn thời trang danh tiếng, giờ trở thành món đồ chơi cho đám ăn mày!
Cô ta không cam tâm. Cô ta phải hỏi cho rõ ràng!
Lâm Tiểu Nhã giãy giụa bò tới hướng Doãn Tư Thần, chỉ là người cô ta không còn chút sức lực, cô ta cố vươn cánh tay phải về hướng của anh.
Những người khác đã rời khỏi, nhà xưởng to như vậy trở nên yên lặng, chỉ còn lại hai người họ.
"Vì sao? Vì sao đối với em như vậy? Doãn Tư Thần, em hỏi anh một câu, anh đã từng yêu em bao giờ chưa?" Nước mắt Lâm Tiểu Nhã rơi trong tuyệt vọng.
Doãn Tư Thần không trả lời câu hỏi này.
Từng yêu cô ta sao? Yêu là gì nhỉ?
Không biết vì sao khi nghĩ đến từ này, trong đầu anh theo bản năng hiện lên khuôn mặt tươi cười của Cố Hề Hề? Chính Doãn Tư Thần cũng không phát hiện, thời khắc anh nghĩ đến Cố Hề Hề, ánh mắt anh lại trở nên nhu hòa.
Còn Lâm Tiểu Nhã.. bất quá anh từng nghĩ cô ta là một đối tượng thích hợp để kết hôn mà thôi.
Chẳng qua vì thời điểm quen biết Lâm Tiểu Nhã, cô ta là người duy nhất không tỏ ra ham muốn anh hay quyền thế của anh, cho nên anh cảm thấy thú vị và liếc mắt đến cô ta, cảm thấy cô ta cũng không tệ lắm, có thể coi là đối tượng phù hợp để kết hôn.
Mà đúng là ban đầu, biểu hiện của Lâm Tiểu Nhã cũng rất tốt. Không chỉ không tỏ vẻ ham muốn Doãn Tư Thần, mà ngược lại còn tận tâm theo đuổi sự nghiệp. Đây là điểm lôi cuốn Doãn Tư Thần, cho nên anh cũng không ngại kháng cự Doãn lão phu nhân mà lùi lại ý định kết hôn.
Đương nhiên Doãn Tư Thần không phủ nhận, anh cũng là lợi dụng Lâm Tiểu Nhã để trì hoãn việc kết hôn.
Nhưng mọi việc thay đổi từ khi nào?
Có lẽ là từ khi Lâm Tiểu Nhã qua mặt anh, không có sự cho phép của anh mà dám đưa người phụ nữ khác lên giường của anh?
Anh là ai cơ chứ?
Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, người thừa kế của Doãn gia! Sao có thể để một người phụ nữ đùa bỡn qua mặt?
Huống chi người phụ nữ này chỉ là một lá chắn? Chẳng qua lá chắn này không tệ lắm, nhưng đã quá tự tin đến mức dám tính kế với anh!
Bất quá nể tình đã từng qua lại, Doãn Tư Thần không trừng phạt mà chỉ đuổi Lâm Tiểu Nhã về Milan, và cho chút tiền xem như tình phí chia tay.
Nếu cô ta biết thức thời mà dừng lại, mọi việc cũng không có gì để nói.
Nhưng người phụ nữ này không biết thế nào là đủ, muốn phá hỏng việc hợp tác của tập đoàn Doãn thị và tập đoàn Hàn Quốc! Bỏ đi vấn đề tình cảm, bất luận kẻ nào dám ngăn cản sự nghiệp của anh đều đáng chết!
Từ một khắc đó, Doãn Tư Thần đối với Lâm Tiểu Nhã đã cạn tình nghĩa!
Nhưng Lâm Tiểu Nhã lại lần nữa xuất hiện, lần này là vì Cố Hề Hề.
Vì nghĩ đến cảm xúc của Cố Hề Hề, thì dù Doãn Tư Thần không vui, anh vẫn nhân nhượng Lâm Tiểu Nhã. Chính là Lâm Tiểu Nhã lại để lộ bộ mặt như những người phụ nữ khác, còn toan tính bò lên giường của anh?
Nếu cô ta muốn tìm đường chết, vậy thì giúp cô ta toại nguyện! Phần mộ này là tự cô ta đào hố chôn mình!
Lâm Tiểu Nhã thấy Doãn Tư Thần im lặng, không từ bỏ ý định lại tiếp tục hỏi: "Anh có từng yêu em không?"
"Cô xứng sao?" Doãn Tư Thần cười lạnh lùng.
Một làn gió thổi qua làm tung vạt áo của Doãn Tư Thần. Hình ảnh này nhìn thoáng qua thật đẹp, phảng phất như trong giấc mơ.
Nhưng Lâm Tiểu Nhã nằm run rẩy trên mặt đất hoàn toàn không thấy sự đẹp đẽ này, mặt cô ta tái xanh. Chỉ ba chữ đơn giản đã thay lời phán quyết tử hình Lâm Tiểu Nhã.
"Vậy anh yêu Cố Hề Hề sao?" Lâm Tiểu Nhã tiếp tục hỏi, nếu cô ta không chiếm được Doãn Tư Thần, cô ta càng không bao giờ muốn Cố Hề Hề chiếm được!
Doãn Tư Thần nhẹ nhàng cười: "Nếu không yêu, sao tôi lại đến đây?"
Nhận được câu trả lời, Lâm Tiểu Nhã cảm thấy ngực như bị ai đập mạnh vào, yết hầu co giật, một giọt máu tươi ngậm trong miệng mà lại không thể trào ra!
Không! Không thể!
Doãn Tư Thần, anh