Thấy Doãn Tư Thần như vậy, Cố Hề Hề nhịn không được bật cười một tiếng.
Doãn Tư Dược nãy giờ bất an đứng bên ngoài, nhìn thấy Doãn Tư Thần nắm tay Cố Hề Hề bước đến, theo bản năng liền rụt cổ lại, lấy hết can đảm chào hỏi một câu: "Anh hai, chị dâu, vừa rồi thật cảm ơn."
Khoé mắt Doãn Tư Thần hơi nghiêng nghiêng, nhìn thoáng qua Doãn Tư Dược, khẽ ừ một tiếng, coi như đáp lại.
Doãn Tư Dược dĩ nhiên không dám cản đường, nên lùi lại một bước để hai người rời khỏi.
Khi Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề rời khỏi, ánh mắt Doãn Tuyết Mạt nhìn theo bóng dáng của Doãn Tư Thần, thần sắc phức tạp. Cô ta vừa ghen ghét, lại vừa hâm mộ Cố Hề Hề.
Một người đàn ông tựa như đế vương, cao cao tại thượng như Doãn Tư Thần, lại có thể bất chấp mọi thứ mà bảo vệ Cố Hề Hề, đây chính là điều khiến người khác không thể không hâm mộ!
"Cố Hề Hề!" Doãn Tuyết Mạt vô thức kêu tên Cố Hề Hề một tiếng, sau đó im lặng. Cô ta tự nhận mình là Doãn gia đại tiểu thư, tuyệt đối không thể để ai thấy được nhược điểm tự ti của mình!
Sau khi xử lý mọi chuyện, Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần cùng đi gặp riêng Doãn phu nhân. Không rõ có phải do Doãn lão phu nhân đã bị cháu trai và cháu dâu chỉnh ngược lại hay không, mà thái độ của Doãn phu nhân đối với Cố Hề Hề trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Cập nhật sớm nhất tại Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Quả nhiên mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu là chuyện xưa nay không ai tránh khỏi, Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân là mẹ chồng nàng dâu, và Doãn phu nhân với Cố Hề Hề cũng là mẹ chồng nàng dâu, về phương diện nào đó thì mối quan hệ này vu hồi lui tới vẫn về chỗ cũ.
Doãn phu nhân không giữ Cố Hề Hề ở lại bên bà quá lâu, chỉ dặn dò trợ lý mang cho cô một số món lễ vật, trực tiếp đưa đến phòng riêng của hai người.
Cáo từ Doãn phu nhân rồi, Cố Hề Hề mới cảm thấy hơi mệt, lúc này cô mới đi theo Doãn Tư Thần về phòng nghỉ. Vừa bước vào phòng, Tiểu Vương lập tức bưng tới ly sữa bò ấm áp, Cố Hề Hề uống xong thì nhấp một ngụm trà dưỡng thần.
"Chuyện em dặn Tiểu Vương nói với anh đã điều tra đến đâu rồi?" Cố Hề Hề quay sang hỏi Doãn Tư Thần, việc liên quan đến con trai của cô tuyệt nhiên không thể có bất kỳ sơ suất gì.
Cố Hề Hề đưa tay vuốt ve bụng, chỉ hận bản thân không thể mạnh mẽ hơn, có thể che chắn mưa gió bảo vệ con trai cả đời bình an vô ưu vô lo.
Doãn Tư Thần nắm tay Cố Hề Hề, kéo cô ngồi lên đùi của anh, cúi người áp tai vào bụng cô. Hiện tại con khỉ con ngày càng quậy phá, anh thậm chí cảm nhận được cú đạp mạnh mẽ của con trai trúng vào mang tai của anh. Điều yêu thích mỗi ngày của anh chính là ôm bụng của Cố Hề Hề, trò chuyện với nhóc con trong bụng mãi không dứt.
Cố Hề Hề có vẻ không kiên nhẫn, cô lấy tay đẩy trán Doãn Tư Thần ra: "Đừng rộn nữa, nói chuyện chính trước đi."
"Ừ." Doãn Tư Thần lúc này mới ngồi ngay ngắn lại, nhẹ nhàng ôm lấy Cố Hề Hề, đặt cằm của anh tựa lên đỉnh đầu của cô, ôn nhu vuốt ve mái tóc dài, nói: "Đã điều tra ra, quả thật có hai đối tượng có vấn đề, chính là người của chú hai sắp xếp."
Đôi mắt Cố Hề Hề tức khắc lạnh lùng, cô có thể mặc kệ người khác tính kế hãm hại mình, nhưng tuyệt đối không để bất kỳ ai tổn hại con trai của cô!
"Tư Thần, không thể buông tha cho ông ta được!" Cố Hề Hề tức giận nghiến răng nghiến lợi.
"Anh biết." Doãn Tư Thần dịu dàng ôm chặt Cố Hề Hề hơn nữa: "Đúng lúc có thể dùng chuyện này để thử Doãn Tư Dược một chút, xem cậu ta có tư cách trở thành người của anh hay không."
"Anh chưa tin cậu ta?" Cố Hề Hề mở miệng hỏi.
"Cậu ta chưa đủ tư cách để anh tin tưởng." Anh lười biếng thì thầm bên tai cô, thanh âm như mang theo ngọn lửa đê mê: "Hề Hề, anh muốn.."
Mặc dù Cố Hề Hề đã sắp làm mẹ, nhưng đột nhiên nghe Doãn Tư Thần nói vậy thì vẫn đỏ mặt ngượng ngùng!
Thật là..
"Em đã tám tháng rồi!" Cố Hề Hề nhướng mày phản bác.
"Anh sẽ cẩn thận.." Doãn Tư Thần càng nhỏ giọng hơn nữa, gần như cầu xin nỉ non bên tai của cô: "Anh nhất định sẽ thật chậm, không làm ảnh hưởng đến em và con!"
"Con của anh sẽ kháng nghị.." Cố Hề Hề tiếp tục ngoan cố chống lại.
"Kháng nghị bị vô hiệu.." Doãn Tư Thần khí phách tuyên bố: "Giờ phút này là do lão tử quyết định.."
Nửa tiếng sau..
Cố Hề Hề mệt mỏi trở mình, lẩm bẩm nói: "Còn nói là chỉ mười phút, kết quả lại lâu như vậy.."
Doãn Tư Thần khẽ cười, anh vòng tay ôm lấy eo Cố Hề Hề, hít thật sâu hương thơm nhẹ nhàng thoang thoảng trên thân thể của cô: "Hề Hề.."
"Vâng?" Cố Hề Hề đáp lại.
"Anh rất yêu em.." Doãn Tư Thần hôn vào vành tai Cố Hề Hề, thanh âm ôn nhu.
Cố Hề Hề mỉm cười, cô lấy tay vỗ vỗ vào mu bàn tay của anh..
Giờ đã là giữa trưa, Tiểu Vương và Tiểu A đứng ở cửa nhìn nhau, có nên đi vào hay không đây? Tổng giám đốc và thiếu phu nhân vào phòng nghỉ ngơi đã lâu vậy rồi, mà còn chưa gọi họ vào..
Tiểu Vương nhăn mặt nhìn Tiểu A, ý bảo cô chưa kết hôn, loại chuyện này đừng có hỏi đến cô.
Còn Tiểu A thì quả thật muốn khóc, bởi vì cậu cũng chưa kết hôn mà!
Bất quá hai người họ cứ việc ngại ngùng, hoàn toàn không sao cả, bởi vì có một người mặt rất dày, không biết ngại là gì, ví dụ như Tiêu Hằng -
Tiêu Hằng đứng ở ngoài, tự nhiên gõ cửa phòng: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, đã đến lúc rời giường!"
Khụ khụ, có cần phải nói huỵch toẹt ra vậy không?
Doãn Tư Thần đang giúp Cố Hề Hề sấy mái tóc vừa gội xong, nghe được tiếng nói bên ngoài thì sắc mặt liền tối sầm lại.
Cố Hề Hề bật cười: "Sao anh lại tìm được vị thủ tịch trợ lý này vậy?"
"Là mẹ anh chọn." Nét mặt Doãn Tư Thần vẫn còn khó chịu: "Mẹ của cậu ấy là một trong những trợ lý trước kia của mẹ anh, xem như là người một nhà, cho nên Tiêu Hằng rất trung thành với anh."
Cố Hề Hề gật đầu tán thành: "Anh ta đâu chỉ trung thành với anh, em thấy anh ta giống như hận là không thể tìm được những người hoàn hảo không tì vết ở bên cạnh anh vậy! Nhìn cách anh ta xét nét thiếu phu nhân