Doãn Tư Thần sửng sốt mất một lúc lâu, sau đó đột nhiên nở nụ cười: "Tôi thật ra muốn chờ xem giữa hai người họ sẽ xảy ra chuyện gì!"
Lúc này ở trong phòng, Cố Hề Hề đã cho Tiểu Vương nghỉ phép về nhà ăn Tết cùng với gia đình, đây là một ngày đặc biệt trong năm, sao cô có thể nhẫn tâm giữ người ở bên cạnh mình?
Bất quá Cố Hề Hề cũng không nhàn rỗi, cô ôm di động cùng tán gẫu với Mộc Nhược Na và Mặc Tử Huyên. Ba người tạo một nhóm trò chuyện trực tuyến, cứ có thời gian rỗi là trò chuyện đủ thứ trên trời dưới đất.
Mặc Tử Huyên đăng nhập vào nhóm trò chuyện, sau đó kể khổ đủ điều: "Tôi thật hối hận vì mình đã về nhà quá sớm mà! Tôi không chịu nổi nữa rồi!"
"Sao vậy? Có chuyện bất hạnh gì xảy ra à? Kể ra chút cho tôi vui nào!" Mộc Nhược Na ngược lại cực kỳ hào hứng.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Quả nhiên đáp lại là một biểu tượng gương mặt trợn mắt hờn dỗi, tiếp theo là một trận oanh tạc biểu tượng mặt cười các thể loại cảm xúc đa dạng.
Cố Hề Hề nhịn không được liền lên tiếng: "Này này, hai người đủ chưa! Có thời gian tổng tấn công biểu tượng mặt cười như vậy thì chi bằng đi phát bao lì xì đi!"
Mặc Tử Huyên và Mộc Nhược Na cùng lúc chọn một mặt cười vẻ khinh bỉ đáp lại lời của Cố Hề Hề, bà bầu này vẫn mê trò phát lì xì mà.
"Nói xem, Tử Huyên, rốt cuộc là có chuyện gì?" Mộc Nhược Na vừa dựa vào ghế sofa, vừa nghe tiết mục đón Tết trên tivi, vừa cầm di động tán gẫu.
"Tôi lại bị giáo huấn rồi!" Mặc Tử Huyên nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi cùng lắm chỉ đào hôn một lần! Mà suốt ngày bị lôi ra giảng giải liên tục không yên thân!"
"Đào hôn? Whoaa, tôi cực thích chủ đề này đó!" Mộc Nhược Na reo lên, tính cách bà tám của cô trỗi dậy, nháy mắt sôi nổi: "Kể mau đi, chuyện khi nào vậy? Đối tượng là ai thế?"
Cố Hề Hề vừa ăn vài món điểm tâm nhẹ, vừa tán chuyện: "Đúng đó, trước kia tôi từng nghe chuyện cậu đào hôn nha? Đúng là thú vị!"
Mặc Tử Huyên trả lời với vẻ đáng thương: "Đừng nói nữa, là một người được đính ước từ nhỏ, chưa từng gặp, nên đương nhiên tôi phải bỏ trốn rồi! Tại sao tôi phải gả cho một người mà mình còn không biết mặt? Ai biết hắn ta trông thế nào chứ? Lỡ xui xẻo sứt môi hay lùn tủn thì biết làm sao đây? Tôi không thể đem hạnh phúc cả đời mình đặt vào một cuộc hôn nhân may rủi không đáng tin được! Cho nên tôi mới giả vờ đồng ý ra nước ngoài để gặp đối phương, thực tế là lên máy bay và trốn luôn!"
Mộc Nhược Na và Cố Hề Hề đồng thời há hốc miệng: "Dễ nể thật nha!"
"Nói đi, vị hôn phu kia rốt cuộc là người nào?" Mộc Nhược Na không hỏi hiếu kỳ.
"Nghe anh hai tôi nói thì hình như đó là một quý tộc Anh quốc, hay ho quái gì chứ? Tôi không có hứng thú với quý tộc, nhắc đến là liên tưởng ma cà rồng hút máu! Tôi nghĩ rồi, làm người khá tốt, tôi chưa muốn đổi chủng tộc đâu." Mặc Tử Huyên cười hì hì trả lời.
Mộc Nhược Na và Cố Hề Hề đồng thanh: "Muốn quỳ cậu luôn!"
Nói tới đây, Mặc Tử Huyên đột nhiên mở miệng nói: "Đúng rồi, Nhược Na, cậu có biết chuyện Thượng Kha và Tưởng Huy Âm sắp đi xem mắt không?"
Phốc..
Phốc..
Cả Mộc Nhược Na cùng Cố Hề Hề đều ho sặc sụa!
"Đừng đùa chứ!" Cố Hề Hề lên tiếng: "Sao có thể? Tưởng Huy Âm chính là cực kỳ cuồng anh trai, cô ta cảm thấy đàn ông cả thế giới này đều không ai bằng anh trai mình cả mà!"
"Hai người phải tin tưởng sự chính xác của tình báo Mặc gia chứ." Mặc Tử Huyên nhấn chọn một biểu tượng mặt cười khinh bỉ, nói: "Đây là tin mới nhất mà tôi vừa nghe chiều nay đó, cả hai nhà vừa quyết định xong, Hề Hề, không tin thì cậu đi hỏi Doãn Tư Thần đi, tôi khẳng định là anh ta biết chuyện này."
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, rồi nói với Mộc Nhược Na: "Nhược Na, cậu có ý kiến gì không?"
Mộc Nhược Na trầm mặc vài giây, rồi chậm rãi nói: "Tùy anh ta. Loại chuyện này do đôi bên cùng tình nguyện, đâu có gì không tốt. Tuy Tưởng gia đại tiểu thư chỉ là ngụy thiên kim, chính là xưa nay Tưởng gia chỉ có một nam một nữ, chẳng có đại tiểu thư thật sự, cho nên Tưởng Huy Âm vốn là đại tiểu thư rồi. Tưởng gia và Thượng gia xem như là môn đăng hộ đối."
Mặc Tử Huyên và Cố Hề Hề cùng im lặng một chút, sau đó đồng thời nói: "Cậu thật sự.. không ngại?"
Mộc Nhược Na nở nụ cười tiêu sái: "Này này, tôi nói hai người đó, có thể thôi cái điệu bộ làm vẻ thay tôi lo lắng chuyện bất công của thiên hạ được không? Tôi đối với Thượng Kha từ trước đến giờ chưa từng có ý gì, tôi chỉ đơn giản coi anh ta là cấp trên, là ông chủ của mình. Nếu không phải vì chuyện của Hề Hề, có lẽ tôi vẫn chẳng biết anh ta có tâm tư khác. Cho nên hai người thôi đi nha! Mộc Nhược Na này mà là người dễ dàng bị khi dễ, bị tổn thương vậy sao? Làm ơn đi, hiện tại là tôi cự tuyệt Thượng Kha, chứ không phải Thượng Kha cự tuyệt tôi!"
Mộc Nhược Na nói xong, Mặc Tử Huyên và Cố Hề Hề cùng suy ngẫm lại, quả đúng là vậy, đáy lòng hai người cũng nhẹ nhõm hơn.
Đề tài của các cô gái dần dần lân lan sang đủ thứ linh tinh khác.
Bên này mọi chuyện có vẻ yên ắng, còn ở một nơi khác thì cực kỳ ầm ĩ..
Tưởng Huy Âm bị Tưởng Dật Hải hùng hổ ép buộc trở về nhà và cấm túc tại gia. Chưa được mấy tiếng sau thì tuyên bố Tưởng Huy Âm phải đi xem mắt với Thượng Kha. So với những lần xem mắt mà Doãn Tư Thần an bài trước kia, lần này là thật sự nghiêm túc!
Nói trắng ra thì Tưởng Huy Âm căn bản không có quyền kháng cự. Bởi vì Tưởng gia tuy là danh môn thế gia, nhưng so sánh với Thượng gia thì chưa hùng mạnh bằng, phải biết một điều rằng dù có là xã hội thượng lưu thì cũng phân chia cấp bậc đến năm bảy loại.
Thượng gia là một trong những gia tộc đứng đầu giới thượng lưu, tự nhiên có quyền lựa chọn so với Tưởng gia.
Lúc này Thượng Kha đang cật lực cự tuyệt sự sắp xếp của Thượng phu nhân: "Buổi xem mắt này ai thích thì tự đi, con không đi!"
Rõ ràng