Đối với người của Doãn gia thì những loại giao dịch trong thế giới ngầm vũ khí lậu ở Châu Âu như thế này đều là chuyện bình thường. Vốn dĩ Doãn gia từng có một điểm giao dịch ở khu vực này, sau khi rời đi thì nơi đây đã trở thành cứ điểm giao dịch của thế lực khác.
Địa hình nơi này tương đối an tĩnh, di chuyển bốn phương thông suốt dễ dàng cho việc lui tới của mọi phương tiện và điều tra. Dân cư ở ngoại thành khá thưa thớt, hoặc gần như không có ai chọn nơi này để sinh sống, nếu có người dọn đến thì mặc nhiên tính nguy hiểm sẽ tăng lên rất lớn.
Từ khi Hề Hề mua căn nhà này thì cô đến đây ở chưa được bao nhiêu ngày, thời điểm mua khá gấp gáp nên căn bản cô không tìm hiểu kỹ và hoàn toàn không biết nơi đây là điểm giao dịch của bọn buôn vũ khí.
Bằng không thì sao Hề Hề có thể mua căn nhà với giá rất hời thế này, quả nhiên người môi giới nhà đất đã cố ý bỏ lơ sự an toàn của khách hàng mà! Paris là nơi nào chứ, cho dù là ngoại thành thì một tấc đất cũng rất đắt đỏ!
Ở chỗ này mà chỉ tốn một số tiền nhỏ lại có thể mua một căn nhà hai tầng, ai có thể tin được cơ chứ? Bất quá Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu lại thật sự tin là mommy vận khí tốt, gặp may nên mua được căn nhà này, chỉ là do công việc nên không ở đây thường, nếu không thì hai cậu nhóc đã lo sốt vó từ lúc bắt đầu đến đây.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Mộc Nhược Na đã trải qua một ngày một đêm mệt mỏi chạy trốn khỏi Thượng Kha, cho nên chỉ nằm ngắm sao một chút thì đã uể oải muốn đi nghỉ ngơi.
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu làm bộ buồn ngủ và đòi về phòng ngủ, Hề Hề căn bản không nghĩ gì nhiều, cứ như vậy dắt hai bánh bao nhỏ về phòng.
Vừa bước vào phòng riêng của mình, Cố Miểu lập tức lấy máy tính bảng ra, mười ngón tay bụ bẫm liến thoắng trên màn hình, bấm nhiều dòng lệnh mật mã, trực tiếp điều khiển vệ tinh định vị chính xác địa điểm giao dịch.
Doãn Ngự Hàm ở bên cạnh nhanh chóng lắp ráp sẵn sàng các khẩu súng lục giảm thanh siêu nhỏ, loại chuyên dùng cho đặc nhiệm chống khủng bố. Thuận tiện còn chuẩn bị không ít cung nỏ mini, mỗi đầu cung đều có tẩm độc cực mạnh.
Cố Miểu lấy tay phóng lớn màn hình, lẩm nhẩm tính toán số lượng người tham gia buổi giao dịch này.
"Đêm nay xem ra sẽ náo nhiệt lắm đây!" Cố Miểu vừa gõ liên hồi trên bàn phím của máy tính bảng, vừa nói: "Đối tượng giao dịch hôm nay là một tên khủng bố, khi nhận được hàng rồi thì có lẽ hắn ta sẽ giết người diệt khẩu! Nhưng phía đối phương cũng mang theo không ít người, gã này chưa chắc có thể thoát thân đâu, đường tháo chạy của hắn sẽ phải đi qua nhà của chúng ta. Ngự Hàm, em chuẩn bị tới đâu rồi?"
"Yên tâm! Đã có em ở đây, hắn ta không bước vào được đâu!" Doãn Ngự Hàm tràn đầy tự tin nói: "Hơn nữa, không phải còn có anh sao?"
Hai bánh bao nhỏ đập tay vào nhau cùng cổ vũ cho đối phương, đây giống như là một trò chơi đầy kích thích với hai cậu nhóc, hoàn toàn không có gì gọi là khẩn trương cả.
Nếu Hề Hề mà biết được, nhất định cô sẽ phẫn nộ nắm lấy cổ áo ba của hai nhóc tì mà chất vấn: Anh dạy con thế này sao?
Lúc đó thì Doãn thiếu gia sẽ làm vẻ mặt vô tội thành thật đáp: Đúng vậy, không dạy thế này thì dạy thế nào nữa? Chẳng lẽ em chưa nhìn thấy đội ngũ giảng viên đặc biệt của Doãn gia?
"Còn mười phút." Cố Miểu nhìn vào vị trí xuất phát của đối phương và tính toán đếm ngược thời gian.
Doãn Ngự Hàm đã chuẩn bị hết mọi thứ, lắp đặt từng món vũ khí vào đúng chỗ, ha hả, chấp các người có tới đây cũng không sợ! Doãn tiểu thiếu gia tỏ vẻ rất gan lì không sợ trời không sợ đất!
Đừng nhìn vào vẻ bề ngoài múp míp của Doãn Ngự Hàm mà xem nhẹ cậu bé, từ khi sinh ra thì mọi người xung quanh đều phải kinh ngạc về thể chất của cậu, ẩn dưới vẻ mặt bụ bẫm ngây thơ chính là một thể lực mạnh mẽ hơn người. Ai có thể nghĩ được một cậu nhóc ba tuổi mà đã là một cao thủ nhu đạo?
Hề Hề hoàn toàn không hay biết gì, cô vẫn nằm trong phòng của mình.. à, chính xác là đang ngủ rất say.
Liền ngay lúc này, tại một khu đất trống cách nhà họ không xa đột nhiên vang lên tiếng nổ rung chuyển đất trời, sau đó chính là hàng loạt tiếng súng liên thanh hỗn độn!
Hề Hề giật bắn mình, lập tức ngồi dậy rời khỏi giường!
Paris không phải thành phố an toàn, tần suất phạm tội ở nơi này vốn rất cao, tất cả những loại giao dịch vũ khí hoặc thuốc phiện đều có thể dễ dàng tìm thấy ở nơi đây!
Nhưng vậy thì sao? Cô tuyệt đối không cho phép bất kỳ nguy hiểm nào xảy ra cho con trai của mình!
Hề Hề cả dép cũng không mang, cứ vậy chạy ra khỏi phòng, vọt đến phòng của Mộc Nhược Na và đập cửa: "Nhược Na, gần đây có nguy hiểm, cậu nhanh chạy trốn đi, tôi đi xem hai đứa nhóc đã!"
Cô lao xuống cầu thang mở cửa phòng của hai bánh bao nhỏ, nhìn thấy hai cậu nhóc còn đang nằm ngủ thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Doãn Ngự Hàm he hé mắt tỉnh dậy, dụi dụi mắt ngái ngủ hỏi: "Mommy làm sao vậy?"
Hề Hề chạy đến cửa sổ nhanh chóng đóng kín cửa và kéo rèm lại, vội vàng nói với Doãn Ngự Hàm: "Suỵt, nói nhỏ thôi, đừng để người khác biết trong nhà chúng ta có người, ngoan, con và Cố Miểu lại đây, có mommy ở đây, không sợ! Mommy ở đây, mommy sẽ bảo vệ hai con!"
Đây là lần đầu tiên Hề Hề ở trước mặt hai đứa bé thừa nhận và chủ động xưng hô mommy, chính bản thân cô cũng không nhận ra sự thay đổi này. Giờ khắc này trong lòng cô chỉ có một ý niệm, dù có phải chết ở đây thì cũng tuyệt đối không để hai đứa bé phải chịu bất kỳ tổn thương nào!
Hề Hề ôm Doãn Ngự Hàm và dắt tay Cố Miểu từ trong chăn ra, dẫn hai cậu nhóc rón rén rời khỏi phòng và tìm chỗ