Ngay lúc này tiếng bước chân ngoài cửa đột nhiên dừng lại, sau đó là hàng loạt tiếng kêu la thảm thiết. Sắc mặt Hề Hề càng thêm sợ hãi, cô nhận ra bên ngoài vườn đang có rất nhiều người!
Hiện tại thì không thể ra ngoài được nữa rồi!
Hề Hề theo bản năng liền kéo hai đứa bé lùi lại sau lưng cô, dù cô biết làm vậy cũng không có ích gì, nhưng nếu phải chết cô cũng nhất định phải bảo vệ hai đứa bé này.
Tính tình Doãn Ngự Hàm trước giờ rất ngoan cường và gan lì, giờ khắc này cảm nhận được sự bảo vệ của mommy thì cậu nhóc lại ẩn mình, giấu đi vẻ ương bướng thường ngày, trầm tĩnh đứng tại chỗ. Thật đáng tiếc vì Hề Hề đã đưa lưng về phía cậu nhóc, nếu không cô sẽ nhận ra Doãn Ngự Hàm lúc này rất giống Doãn Tư Thần, cả khí chất lẫn gương mặt bá đạo.
Mộc Nhược Na hoàn toàn không có chút do dự, trực tiếp bóp cò súng nã đạn vào vài tên đang ở gần cửa!
Trong tức khắc Hề Hề mới hoàn hồn, đây là lần đầu cô phát hiện một khuôn mặt khác của người chị em tốt đã ở cùng cô hai năm nay, thì ra tiểu thư ngực bự hay nũng nịu lại có khí phách hiên ngang đến vậy!
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Đám người ở ngoài thấy có người nã đạn từ trong nhà, lập tức kêu lên: "Bên trong có mai phục! Toàn bộ tản ra xung quanh!"
Ngay sau đó thì bên ngoài vang lên hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc!
ẦM ẦM ẦM!
À phải, trong đêm khuya mà ăn mìn liên tục như vậy đúng là bất ngờ nha!
Ban đầu là hơn mười mấy người, giờ đã đạp phải mìn mà bị diệt hơn phân nửa, chỉ còn lại có bảy tám mạng.
Mộc Nhược Na ở trong nhà, cô dùng tiếng Pháp nói vọng ra bên ngoài với đối phương: "Chúng tôi là du khách đến từ Trung Quốc, không thù không oán với các người. Nếu các người còn dám bước tới thì đừng trách chúng tôi không khách khí!"
Tựa như để chứng minh cho sự 'không khách khí' của Mộc Nhược Na, bên ngoài bỗng dưng vang lên tiếng kêu la đau đớn: "A a a! Có độc!"
Cố Miểu nhìn thoáng qua Doãn Ngự Hàm, bánh bao tinh linh liền nhe răng cười hì hì. Không thể phủ nhận thiên phú nổi trội về dược tề học của Doãn Ngự Hàm quả thật đã vượt quá sự tưởng tượng của nhiều người, điều phối độc được gì gì đó chỉ là chuyện nhỏ đối với Doãn tiểu thiếu gia!
Đám người bên ngoài điên cuồng lên cò súng, hùng hổ muốn xông vào sống mái một phen với những người đang ở trong căn nhà này!
Có thể bày ra trận địa quỷ quyệt, lắp đặt đủ thứ loại bẫy tinh vi, ngoại trừ điệp viên chuyên nghiệp ra thì còn có thể là ai? Mặc kệ người đang ở trong nhà này có bộ dáng thân phận gì thì đúng thật là đã chọc cho chúng phát điên rồi!
Ở thời điểm hai bên đang chuẩn bị giương cung bạt kiếm giao tranh, thì Doãn Tư Thần ở căn nhà kế bên đang ung dung xem màn hình trực tiếp.
Đúng vậy, anh vốn là đang xem náo nhiệt!
Tất cả diễn biến từ đầu chí cuối đều không thoát khỏi đôi mắt của anh!
Lúc Cố Miểu lắp đặt máy theo dõi thì đã nhân tiện truyền tín hiệu đến máy tính của daddy, cho nên mọi động tĩnh trong nhà của Hề Hề thì Doãn Tư Thần nắm rất rõ.
Tiểu A cùng các trợ lý khác đứng bên cạnh mà trong lòng nơm nớp lo sợ, nhưng ngược lại Doãn chủ tịch của họ thì rất trầm tĩnh, vẻ mặt không có chút gì lo lắng? Chủ tịch ơi là chủ tịch, bên trong căn nhà kia là thiếu phu nhân và tiểu thiếu gia đó, là những người mà ngài coi trọng hơn cả mạng sống của mình, ngài cứ như vậy mà bình tĩnh được sao?
Lúc này Doãn Ngự Hàm cầm một cái điều khiển từ xa, khẽ ấn nút một cái..
ẦM ẦM ẦM!
Một trận nổ kịch liệt bạo phát ngoài cửa! Nền nhà tựa như muốn rung chuyển!
Hề Hề có thể cảm nhận được uy lực kinh hồn của vụ nổ, cô thiếu chút nữa là ngã lăn trên mặt đất, cả Mộc Nhược Na cũng bị lảo đảo không đứng vững, cả hai phải nghiêng ngả lùi lại mấy bước.
Sắc mặt Hề Hề tái nhợt, hoảng sợ nhìn ra bên ngoài, trong lòng cô thật sự tuyệt vọng.
Rốt cuộc thì đám người này là ai, vì cái gì mà lại hung tàn đến như thế?
Đương nhiên Hề Hề vẫn luôn cho rằng vụ nổ là do đối phương gây ra, mà hoàn toàn không ngờ tác giả không ai khác chính là Doãn Ngự Hàm?
"Cái đám bên trong nghe đây, tao sẽ đếm từ một đến mười, nếu chúng mày còn không bước ra thì tao sẽ đặt bom cho nổ hết cả căn nhà này!" Những tên ở bên ngoài quả thật đã phát điên, quyết chơi cho đến cùng.
Vốn dĩ hôm nay chúng chỉ muốn xử lý kẻ đã giao dịch để bịt đầu mối, nào ngờ trong căn nhà này còn kẻ đồng lõa! Hừ hừ, nếu không dọn dẹp sạch sẽ tàn dư thì đường dây buôn vũ khí này sẽ bị lộ và chúng sẽ bị cảnh sát tóm được!
Sắc mặt Hề Hề trắng nhợt, vội vàng nói: "Chúng ta hôm nay thật sự phải chết ở đây ư? Không! Không! Tôi chết không sao, nhưng hai đứa bé không thể bị liên lụy! Nhược Na, tôi sẽ đi ra ngoài, cậu mau dẫn hai đứa bé chạy đi!"
"Chạy? Chạy cái đầu cậu ấy! Toàn bộ nơi này đã bị bao vây rồi, chúng ta còn chạy đi đâu được nữa?" Mộc Nhược Na bực dọc trừng mắt, cô vốn dĩ là người rất khôn khéo, nhưng gặp tình huống như vậy thì đã bị sợ hãi lấn át lý trí, không còn đủ minh mẫn để đánh giá tình hình. Trong lòng cô đang rủa thầm Doãn Tư Thần..
Hiện tại đã chiến đấu đến mức kịch liệt thế này rồi, cái tên Doãn Tư Thần này ở đâu còn không chịu xuất hiện? Rốt cuộc muốn cái gì cơ chứ? Vợ và con trai của anh đang gặp nguy hiểm đó, ngồi xem náo nhiệt bộ vui lắm sao? Bà chị đây biết vệ sĩ của Doãn gia nhất định đang ở gần đây, còn không mau lệnh cho vệ sĩ của anh xuất hiện? Không lẽ muốn bà chị đây dựa vào khẩu súng này để chọi với đám người bên ngoài sao?
Giờ cả căn nhà đều bị đám người kia bao vây, đầu hàng là chết, không đầu hàng cũng chết?
Ngay lúc mọi người đang căng như đàn đứt dây thì bên ngoài đột nhiên có chuyển biến!
Từ đâu xuất hiện bốn sát thủ trên trời giáng xuống! Bốn