Mộc Nhược Na sử dụng loại xe ô tô nhỏ gọn tiết kiệm xăng nên không gian bên trong không rộng rãi lắm, không thể chở quá nhiều người. Đúng lúc chiếc Aston Martin của Hề Hề tuy có không gian thoải mái nhưng chỗ ngồi lại không đủ cho bốn người. Vậy nên phương án cuối cùng là cả hai đều đi xe riêng về thành phố, mỗi người chở theo một bánh bao nhỏ trên xe.
Ở đây cách thành phố Paris khá xa, trị an ít được quan tâm, dân cư tương đối thưa thớt. Nhưng vẫn không thể phủ nhận vùng ngoại thành luôn có một vẻ đẹp làm người ta cảm thấy yên bình.
Chỗ này cũng như Paris, nếu ban ngày trang hoàng hoa lệ bao nhiêu, thì đêm tối lại luôn rình rập nguy hiểm bấy nhiêu. Hề Hề đã sống ở Paris hai năm, cô đương nhiêu hiểu rõ những mặt tối tiêu cực nơi đây, thật may khi cô sử dụng chiếc siêu xe này cũng xem như là một lời cảnh cáo nhỏ đối với bọn đạo chích.
Mặc dù Aston Martin không phải xe quá mức khan hiếm, nhưng riêng mẫu xe One-77 thì số người có thể sở hữu được chẳng có mấy người, chỉ cần chịu kiểm tra một chút thì sẽ biết chiếc xe này thuộc về ai. Trừ phi dám vuốt râu hùm thách thức Doãn gia, bằng không thì bọn chúng sẽ biết điều mà tránh xa.
Quả nhiên lúc Hề Hề dừng xe tại một thị trấn nhỏ, đã có người tinh mắt đi bẩm báo cho đám đại ca, sau khi tra soát một chút đã biết chủ nhân của chiếc xe thì bọn chúng lập tức hạ lệnh không ai được đến gần.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Chọc giận Doãn gia thì e là chưa kịp chờ đến ngày hôm sau, tối nay thôi là đã chết không toàn thây rồi!
Đám xã hội đen ở địa phương biết điều tránh xa, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều có mắt nhìn thấy thái sơn.
"Này này, chỗ này là chỗ đậu xe của chúng tôi, các người mau đi đi!" [Tiếng Pháp] Một thanh âm vênh váo vang lên.
Hề Hề sửng sốt, cô còn chưa kịp dừng xe thì đã nhìn thấy xe của Mộc Nhược Na đang chở Doãn Ngự Hàm bị người khác làm khó dễ. Đối phương chính là một cô bé nhỏ xíu tầm bốn tuổi, rõ ràng chỉ là một cô nhóc mà lại có bộ dáng cao cao tại thường vẻ mặt khinh khi người khác.
Doãn Ngự Hàm ở trên xe tỏ thái độ bực bội, cậu xưa nay ghét nhất loại con gái ngu ngốc này nha!
Mộc Nhược Na không muốn ồn ào, nên kiên nhẫn giải thích: "Xin lỗi bé tiểu thư này, nơi này là chỗ công cộng, sao con có thể nói đây là chỗ đậu xe của mình được?"
"Hừ! Người da vàng mũi tẹt các người có tư cách đến đây ăn cơm sao? Cút ra khỏi nước Pháp đi!" Cô tiểu thư kênh kiệu lên tiếng đáp trả.
Vừa nghe vậy thì Doãn Ngự Hàm đã không nhẫn nại được nữa, cậu nhóc liền mở miệng: "Thử lặp lại lần nữa xem!"
Lúc này, cô nhóc tiểu thư mới nhìn thấy Doãn Ngự Hàm ngồi bên cạnh Mộc Nhược Na, từ ánh mắt đầu tiên thấy bánh bao tinh linh thì cả người cô nhóc tiểu thư đều ngây dại!
Ôi chúa ơi.. đẹp trai quá!
Doãn Ngự Hàm thấy đối phương nhìn cậu với vẻ mặt hoa si chảy nước miệng thì lập tức chán ghét! Cậu ghét nhất là ai dám nhìn cậu và Cố Miểu mà chảy nước miếng gớm ghiếc như vậy!
Ưm, trừ mommy thôi nha!
Nghe lời qua tiếng lại thì Hề Hề vội vàng xuống xe, còn tiện tay dẫn theo Cố Miểu đi tới xem sao.
"Sao lại thế này?" Hề Hề lên tiếng hỏi: "Chỗ này là nơi công cộng, đậu xe ở đây có gì không đúng?"
Cô tiểu thư kia nhìn thấy thêm một phụ nữ phương Đông, vừa định ưỡn ngực để khoe khoang huyết thống của mình thì đột nhiên thân thể cứng đờ, tầm mắt của cô nhóc một lần nữa ngây dại khi nhìn thấy Cố Miểu!
Chúa ơi! Thêm một vương tử nữa kìa!
Cố Miểu thấy cô nhóc kia cứ nhìn mình với vẻ mặt thèm thuồng thì liền tái mặt đi!
Hai bánh bao nhỏ nhìn nhau, tức khắc hiểu ý tứ tâm tư đối phương..
Mộc Nhược Na bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Hề Hề: "Tôi định đỗ xe ở đây, tự nhiên vị tiểu thư này chạy lại nói tôi chiếm chỗ của mình."
Đột nhiên lúc này, cô nhóc tiểu thư kia lén nhìn Doãn Ngự Hàm, lại nhìn sang Cố Miểu, rồi lắp bắp nói: "Nếu.. nếu hai vị vương tử này muốn đậu xe ở đây, cũng không phải không thể.."
Doãn Ngự Hàm không thèm liếc nhìn đến cô tiểu thư cao ngạo, cậu nhảy phốc xuống xe, chạy đến bên cạnh Hề Hề, ngẩng đầu nhìn cô và nói: "Mommy, chúng ta đi thôi, kệ nó đi!"
Mommy?
Cô nhóc tiểu thư lập tức nhìn thoáng qua Hề Hề với vẻ mặt khó tin! Người phụ nữ này trẻ tuổi như thế mà, nhìn giống chị gái của vương tử mới đúng! Sao lại là mommy của vương tử?
Cố Miểu cũng nói: "Đúng vậy mommy, đừng để người khác quấy rầy chúng ta ăn cơm mất vui."
Cô nhóc tiểu thư kia lần nữa bị chấn động!
Cái gì? Cả hai vương tư đẹp trai đều là con của người phụ nữ phương Đông này?
Giỡn hoài nha! Vương tử hào hoa hoàn mỹ như vậy, lại là con trai của người phụ nữ này?
Mộc Nhược Na lúc này bước xuống, khóa xe rồi nói: "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm."
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu không thèm liếc nhìn cô tiểu thư kênh kiệu, cả hai cậu nhóc nắm tay Hề Hề và Mộc Nhược Na rời khỏi.
Cô tiểu thư ngây ngốc đứng đó nhìn theo bóng dáng Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu, vẻ mặt tủi thân cắn cắn đầu ngón tay, thật là ủy khuất cực độ! Vì cái gì mà vương tử không chịu để ý đến cô bé chứ?
Vương tử kia tuy có nét mặt đặc trưng của người phương Đông, nhưng đúng là đẹp trai quá!
Cả vị vương tử là con lai có mái tóc nâu xoăn xoăn kia nữa, cũng đẹp trai quá chừng..
Thật khó xử nha, cả hai đều đẹp trai ưu nhã, cô bé biết chọn ai đây?
* * *
Hề Hề và Mộc Nhược Na, mỗi người dắt tay một bánh bao nhỏ bước vào nhà hàng. Đây là một nhà hàng có tiếng ở thị trấn này, dĩ nhiên sẽ không thể so với các nhà hàng hoa lệ ở Paris rồi.
Cả bốn người đều đói rã rời, nên vừa ngồi xuống đã kêu một bàn đầy đồ ăn, nhà bếp chỗ này phục vụ rất nhiệt tình mau lẹ, bốn vị khách cũng không mất thời gian vô nghĩa mà cặm cụi ăn liên tục.
Mặc dù rất rất đói bụng, nhưng Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu vẫn dùng cơm với điệu bộ khoan thai ưu nhã.
Ánh mắt Hề Hề loé lên, cô cảm thấy bộ dáng dùng