Quả nhiên Doãn Tư Thần đã biết điều gì đó! Vị đế vương này thật sự đáng sợ!
Khó trách tại sao anh có thể đứng vững tại nhiều quốc gia ở Châu Âu!
Khó trách tại sao anh không để ý đến thị trường Trung Quốc, chẳng ngại việc hai nhà Cảnh Mặc liên hôn sẽ gây trở ngại cho tập đoàn Doãn thị! Căn bản là không thèm quan tâm, căn cơ của Doãn Tư Thần vốn dĩ không phải ở Trung Quốc!
"Đa tạ Doãn chủ tịch có lòng nhắc nhở, thời tiết London tuy hay thay đổi, nhưng một năm vẫn có bốn mùa rõ rệt." Cảnh Dung bình tĩnh đối đáp, chậm rãi trả lời: "Doãn chủ tịch quả là người nhạy bén, nắm rõ mọi tin tức, có vẻ như rất hiểu biết chuyện của Cảnh gia chúng tôi?"
Doãn Tư Thần ngả lưng tựa vào ghế, bộ dáng ung dung đan hai tay vào nhau: "Tôi nghĩ Cảnh thiếu đã biết địa vị của Doãn gia ở Anh quốc."
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Sắc mặt Cảnh Dung thoáng nặng nề nhìn lướt qua đối phương: "Xem ra, Doãn chủ tịch so với trong tưởng tượng của tôi còn thâm trầm hơn rất nhiều, khó trách, khó trách!" Dừng lại một chút, Cảnh Dung tiếp tục nói: "Nếu đây không còn bí mật, tôi sẽ không ngại nói thẳng với Doãn chủ tịch. Đúng vậy, sắp tới Cảnh gia phải đối mặt với thế cuộc đổi đời, Doãn chủ tịch đã biết rõ mọi chuyện, hẳn là có cao kiến?"
"Còn phải xem Cảnh thiếu có bằng lòng hợp tác với tôi không?" Doãn Tư Thần nở nụ cười tự đắc: "Đôi bên cùng có lợi, dĩ nhiên tôi rất hân hạnh."
"Điều kiện?" Đôi mắt đào hoa của Cảnh Dung hơi nheo lại, nhìn trực diện mắt Doãn Tư Thần.
"Tôi muốn có được công nghệ dệt may của Cảnh gia." Doãn Tư Thần không phí thời gian nói lời vô nghĩa, anh lập tức đi thẳng vào vấn đề chính: "Nhân tiện, hãy thu phục cô tiểu thư Mặc Tử Huyên."
Ánh mắt Cảnh Dung chấn động kịch liệt, ngay sau đó vội dời tầm mắt đi.
Điều kiện này của Doãn Tư Thần tất nhiên không hề dễ dàng, vừa đánh đúng vào điểm mấu chốt của Cảnh Dung, lại yêu cầu chính việc Cảnh Dung muốn thực hiện. Công nghệ dệt may của Cảnh gia, nếu nói quan trọng thì là quan trọng, nói không quan trọng chính là không quan trọng. Đây chính là bí quyết gia truyền độc môn, chẳng qua Cảnh gia không tham gia vào thương trường, càng không sở hữu một nhãn hiệu nào trong ngành dệt may, cho nên công nghệ của họ chỉ là đang nung nấu cho một kế hoạch lập nghiệp trong tương lai. Hiện tại Doãn Tư Thần lại thẳng thắn muốn sở hữu công nghệ dệt may này, chính là chặt đứt con đường dự tính đó!
"Vậy tôi đây sẽ được gì?" Cảnh Dung đặt câu hỏi ngược lại.
"Toàn bộ quyền hành kiểm soát Cảnh gia, và sự ủng hộ của Doãn gia." Doãn Tư Thần nở nụ cười nhạt, đáy mắt sắc bén: "Nếu Cảnh thiếu đã biết thế lực của Doãn gia tại Châu Âu, hẳn cũng biết giao dịch này rất có lợi cho anh."
Cảnh Dung ngẫm nghĩ, cắn răng gật đầu nói: "Được! Tin chắc Doãn chủ tịch sẽ không làm tôi thất vọng!"
Doãn Tư Thần chậm rãi đưa tay phải hướng về trước: "Hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!" Cảnh Dung nhẹ nhàng bắt tay Doãn Tư Thần, sau đó buông lỏng tay ra, tựa vào lưng ghế: "Vậy hiện tại tôi nên làm gì?"
"Án binh bất động chờ thời, chỉ cần đối phương hành động thì anh có thể ra tay." Doãn Tư Thần khẽ phất tay, Tiểu A liền tiến đến giao một phần văn kiện đưa cho Cảnh Dung.
Cảnh Dung nhận lấy, vẻ mặt có chút nghi hoặc.
Doãn Tư Thần tiếp tục nói: "Tôi không phải người nhân từ với bất kỳ ai, nhưng đây là việc riêng của gia tộc nhà anh, tôi sẽ không trực tiếp nhúng tay vào. Đây là tư liệu về những chuyện mà kẻ khác muốn che giấu, xem như món quà để chứng tỏ thành ý hợp tác của tôi."
Đôi mắt Cảnh Dung nhìn chăm chú xấp tài liệu, biểu tình trở nên nghiêm trọng. Rốt cuộc Cảnh Dung đã hiểu vì cái gì mà địa vị của Doãn Tư Thần ở Châu Âu, Trung Đông và cả Châu Phi lại vững chắc như bàn thạch, đó bởi vì anh nắm trong tay mọi con át chủ bài, trình độ hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của Cảnh Dung.
Nhưng Cảnh Dung biết, có thể tìm hiểu tường tận một tư liệu chi tiết đến vậy, tuyệt đối không phải chuyện người bình thường nào cũng làm được. Doãn Tư Thần này rốt cuộc còn giấu sau lưng bao nhiêu con át chủ bài nữa?
"Thành thật cảm tạ, tôi sẽ không làm anh thất vọng." Cảnh Dung xem xong tư liệu, lập tức nói: "Mấy ngày nữa tôi sẽ trở về Trung Quốc và thực hiện ước định của chúng ta. Nếu Doãn chủ tịch còn có việc, tôi xin cáo từ trước."
Doãn Tư Thần đứng lên, lễ phép đưa tiễn.
Sau khi Cảnh Dung hoàn toàn rời khỏi, Doãn Tư Thần mới quay đầu hỏi Tiểu A: "Phía bên Hề Hề như thế nào?"
Gương mặt Tiểu A hơi nhếch lên ý cười: "Thiếu phu nhân vừa kiểm tra lại tài khoản của cô ấy dưới tên Cố Hề Hề, xem ra lần này thiếu phu nhân thật sự đã bị lung lay, có ý trở về tìm hiểu chân tướng năm đó."
"Được, không tệ. Chẳng uổng công tôi đã nghĩ mọi cách để cô ấy biết đến sự tồn tại của tài khoản này." Doãn Tư Thần từ từ mỉm cười, khoé mặt hẹp dài mang theo sự ôn nhu kín đáo: "Dặn dò Ngự Hàm và Cố Miểu, làm gì đều phải cẩn thận, không được chơi đùa quá trớn gây rắc rối."
"Xin chủ tịch yên tâm, đoàn bác sĩ riêng của Doãn gia đã túc trực luôn sẵn sàng đợi lệnh." Tiểu A cung kính trả lời: "Chỉ là.. chủ tịch, chúng ta thật sự phải dùng khổ nhục kế sao?"
"Chuyện này là hiển nhiên, đây không phải kế sách tốt nhất hay sao?" Khoé mắt sắc bén của Doãn Tư Thần liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, ung dung nói: "Kế đến phải chờ biểu hiện của bọn nhỏ, chính là đòn mấu chốt cuối cùng thúc đẩy giọt nước tràn ly, để thuận lợi đưa cô ấy về nước. Vậy thì bước tiếp theo mới có thể thuận lợi tiến hành."
"Vâng, chủ tịch." Tiểu A trả lời.
* * *
Mặc Tử Huyên sống chết một hai đều đòi rời khỏi Anh quốc, Hề Hề thấy vậy thì không ngăn cản, tùy ý để đối phương rời khỏi hội trường. Ngay lúc cô tính quay lại công việc và đi tìm Doãn Tư Thần, di động bỗng nhiên reo lên, theo lẽ thường thì trong lúc làm việc không nên nghe điện thoại riêng.. nhưng người gọi lại là Tiểu Vương?
Hề Hề không chút do dự đã bắt máy ngay: "Alo, Tiểu Vương? Sao tự dưng gọi cho chị vậy? Bọn nhỏ lại gây rắc rối sao?"
Giây tiếp theo, đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc nức nở của Tiểu Vương: "Hề Hề tiểu thư, không xong rồi! Xảy ra chuyện rồi! Cố Miểu tự nhiên sốt