"Vậy nên Doãn chủ tịch mới đưa loại dược vật đó cho Mặc tổng?" Tiểu A dường như đã hiểu ra vấn đề: "Ngài đã đoán trước thiếu phu nhân sẽ cự tuyệt?"
"Không sai." Doãn Tư Thần nở một nụ cười gian trá: "Hề Hề tuy bị cấy một ký ức khuôn mẫu, nhưng đừng quên Vân Nặc và Hề Hề chính là chị em song sinh, hai người họ tâm linh tương thông và có rất nhiều điểm tương đồng, huống chi, họ vốn dĩ là một thể. Đừng nhìn vẻ ngoài hiền lành của Hề Hề mà coi nhẹ, khi cô ấy đã quật cường thì cả chín trâu cũng không kéo nổi. Cho nên đây là lý do tôi không thể bức bách cô ấy.". Ngôn Tình Tổng Tài
Tiểu A tức khắc nhìn Doãn Tư Thần bằng ánh mắt vô cùng sùng bái kính phục. Doãn chủ tịch nhà này đúng là phúc hắc tới cực điểm rồi, toàn bộ tâm tư tính toán đều vì thiếu phu nhân mà nén bi thương.
"Tôi đang có mâu thuẫn với Vân gia nên rất khó để họ nghe tôi mà thực hiện kế hoạch này, nhưng có Mặc Tử Hân ra tay thì mọi chuyện đã khác." Doãn Tư Thần vui vẻ đứng lên: "Đêm nay đã có thể ngủ một giấc thoải mái. Sự ẩn nhẫn ba năm qua cuối cùng đã kết thúc. À, chỉ mong Mặc Tử Hân kia không quá gấp rút, cuộc chơi chỉ mới bắt đầu mà hạ màn quá nhanh thì không còn thú vị!"
Tiểu A nhìn bóng dáng Doãn Tư Thần rời khỏi mà nhịn không được, thở dài một tiếng.
Kiểu này thì thiếu phu nhân có muốn trốn cũng vô dụng mà thôi!
Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Doãn chủ tịch quá phúc hắc gian xảo mà, cô sao có thể chạy thoát!
Nhưng chủ tịch này, ngài không định giải thích cho thiếu phu nhân vì sao ba năm qua lại bặt vô âm tín, không xuất hiện trước mặt cô ấy sao? Ngài thật sự tự tin như thế ư?
* * *
Hai ngày còn lại trước ngày thi đấu trôi qua rất nhanh, Hề Hề đã tịnh dưỡng khoẻ hẳn để chuẩn bị cho cuộc tranh tài chính thức.
Đêm trước ngày thi đấu, Hề Hề khoác tay Mặc Tử Hân cùng nhau tham dự một buổi tiệc trang trọng hoan nghênh tất cả đội tuyển của các quốc gia đến từ khắp nơi trên thế giới.
Mặc dù chỉ là một bữa tiệc giúp mọi người thả lỏng tinh thần, nhưng Hề Hề lại phát hiện vài ánh mắt thú vị của nhiều nam tuyển thủ đang nhìn cô. Bất quá chỉ vì người đi cùng cô là Mặc Tử Hân, nên dù có người bạo gan tiến đến tiếp cận thì đối phương cũng mau chóng rút lui, từ bỏ ý định cưa cẩm.
Hề Hề đung đưa một ly rượu, mỉm cười: "Tử Hân, các đội tuyển đến đây có nhiều cô gái xinh đẹp lắm, em ở bên cạnh anh làm người ta không ai dám bước đến làm quen, vậy có kỳ lắm không?"
Nhìn nụ cười gian manh của Hề Hề mà Mặc Tử Hân bất đắc dĩ cười cười, anh lấy tay nựng nịu chóp mũi của cô: "Ở đây có nhiều nam tuyển thủ rất tuấn tú, gia cảnh và điều kiện không tệ, có cần anh giúp em giật dây một chút không đây?"
Hề Hề chun mũi, phụng phịu nói: "Em chỉ đùa với anh thôi mà!"
Mặc Tử Hân mỉm cười, thật lòng anh rất muốn nói cho cô biết, anh cũng chỉ đùa với cô mà thôi. Anh sao có thể cho phép bất kỳ người đàn ông nào đến gần Hề Hề?
Ngay lúc này ở cổng lớn của đại sảnh khách sạn xôn xao, có người cất cao giọng kêu lên: "Doãn chủ tịch – người đại diện của ban tổ chức đến, mọi người vui lòng tránh đường!"
Doãn Tư Thần? Anh cũng đến đây?
Hề Hề hướng nhìn theo ánh mắt của mọi người.
Ở tại vị trí cánh cổng thì một thân ảnh vạn chúng chú mục nhẹ nhàng sải bước tiến vào, tầm mắt của Hề Hề liền bị khóa chặt vào bóng dáng đĩnh bạt đó, không thể nào rời mắt đi được.
Đáy mắt liễm diễm của Doãn Tư Thần hiện lên ý cười ôn nhu, nhìn thẳng vào Hề Hề đang đứng lẫn trong đám đông. Tuy bữa tiệc tối nay rất đông khách, nhưng anh vẫn có thể tìm thấy cô rất dễ dàng. Mà khó trách, bởi vì Mặc Tử Hân ở bên cạnh cô cũng chính là một vị đế vương đang tỏa sáng chói lọi.
Hề Hề thấy Doãn Tư Thần đang nhìn cô thì đáy lòng bỗng nhộn nhạo một cơn sóng mênh mang, cô hướng về phía anh mỉm cười.
Cuộc thi đấu trà đạo lần này do chi nhánh tập đoàn Doãn thị tại Nhật Bản đứng ra tổ chức, Doãn Tư Thần là người đứng đầu ban tổ chức thì dĩ nhiên không thể bỏ hết mọi việc để chạy đến cạnh Hề Hề mà hàn huyên. Anh chỉ đành say đắm nhìn Hề Hề, ánh mắt ôn nhu như gửi đến cô lời an ủi, sau đó tiếp tục việc chào hỏi với các đại biểu quốc gia khác.
Clarence thấy Doãn Tư Thần và Hề Hề liếc mắt đưa tình nhau dù ở rất xa, cô ta lập tức lồng lộn lên. Tuy nhiên cô ta đã trở lại vẻ bình tĩnh rất nhanh, vội vàng dùng thân phận đại diện của đội tuyển Anh quốc mà hớn hở chạy đến bên cạnh Doãn Tư Thần. Cô ta cố nép sát đứng bên cạnh anh, hướng về phía Hề Hề làm ra vẻ thị uy.
Nhưng Hề Hề không nhìn đến Clarence, bởi vì cô đang bận trò chuyện với một đội viên trong đội tuyển Hàn Quốc.
Clarence thấy sự thị uy của cô ta bị coi nhẹ, phảng phất như chẳng ai thèm để ý thì càng tức điên lên, khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc vặn vẹo khó coi.
Nhắc đến đội tuyển Hàn Quốc thì phải nói lại, lần này họ cử rất nhiều thành viên đi tham gia cuộc thi. Mà đất nước này có văn hóa đặc biệt ưa chuộng phẫu thuật thẩm mỹ, người ta đã thống kê ở Hàn Quốc bất kể nam hay nữ thì cứ năm người sẽ có một người đi chỉnh dung, cho nên đội tuyển lần này toàn các chàng trai lóng lánh tuấn tú.
Doãn Tư Thần nhìn thấy Hề Hề đang cười đùa trò chuyện với một anh chàng đẹp trai trong đội tuyển Hàn Quốc thì khoé mắt hơi nheo lại, nhướng mày nhìn Mặc Tử Hân với thái độ vô cùng khó chịu.
Mặc Tử Hân cảm nhận được ánh mắt của Doãn Tư Thần thì chỉ cười cười, hơi hơi lắc đầu. Thái độ này đã giúp Doãn Tư Thần hiểu rõ ý đối phương.
Những người đàn ông Hàn Quốc này hoàn toàn không đáng lo ngại!
Ngay lúc này, Tiểu A đột nhiên tiến lại gần Doãn Tư Thần, thấp giọng nói: "Chủ tịch, chính quyền Nara vừa báo tin, sẽ có thêm một người trong ban giám khảo, là bá tước Phillips đến từ Anh quốc."
Bá tước Phillips?
Người này muốn đến đây tham dự náo nhiệt?
Tốt, rất tốt! Vậy là mọi đều đã tề tụ đông đủ!
Doãn Tư Thần gật gật đầu: "Đã biết, tin này cậu cũng báo cho Mặc Tử Hân đi."
Loại chuyện chặn đường tình địch này không đáng để anh phải đích thân ra tay, mượn sức của người khác há chẳng phải tốt hơn sao? Nếu tất cả đều là tình địch thì Mặc Tử Hân sẽ không thể nhàn rỗi mà bỏ qua!
Doãn Tư Thần biết rõ ràng bá tước Phillips và Hề Hề chỉ mới tiếp xúc vài lần, chẳng thể nào gọi là có tình cảm sâu đậm đặc biệt. Nhưng anh và Mặc Tử Hân thì đã dây dưa suốt trăm năm luân hồi chuyển thế. Kiếp này thì giữa ba người họ lại bị buộc chặt bởi mối quan hệ sâu xa: Anh và Hề Hề đã có một đứa con, mà Mặc Tử Hân và Hề Hề lại có hôn ước.
Bá tước Phillips cố tình tiếp cận Hề Hề chỉ có một mục đích duy nhất, đó là Cố Miểu!
Cho nên Doãn Tư Thần không hề xem bá tước Phillips là một tình địch nghiêm túc đúng nghĩa, tuy rằng người này sẽ mang đến chút phiền phức, nhưng không đáng ngại. Ngược lại dùng bá tước Phillips để làm Mặc Tử Hân bận rộn, Doãn Tư Thần lại