Dubai, các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất.
Sau 3 tiếng đồng hồ, rốt cuộc nhóm người Phương Thần Phong cũng đến nơi.
Vừa ra khỏi phi cơ, một hàng xe thương vụ đang chờ sẵn bọn họ bên ngoài trường bay.
Phương Thần Phong ôm eo cô tiến về phía chiếc xe cao cấp nhất ở đó.
Hà Linh Chi cảm thấy khó chịu với hành động quá đỗi thân mật này của hắn nên động tay toan đẩy hắn ra, nhưng lại chỉ nhận được ánh mắt cảnh cáo của Phương Thần Phong nên đành nín nhịn.
Đến trước cửa xe, đột nhiên Hà Linh Chi cảm thấy có một dự cảm không lành nên vẫn đứng ở bên ngoài không chịu vào xe.
Còn Phương Thần Phong bên này đã an vị nhưng khi quay qua bên cạnh lại không thấy Hà Linh Chi đâu liền phóng ánh mắt băng lãnh về phía cô.
Hà Linh Chi lên tiếng:
"Tôi không muốn ngồi chiếc xe này!"
Hà Linh Chi biết là Phương Thần Phong hắn sẽ không thể nào nghe theo lời của cô, nhưng nỗi bất an này càng ngày càng lớn dần khiến lồng ngực của cô cảm thấy khó thở.
Cho nên cô vẫn đứng đó mà nhìn thẳng vào cặp mắt kia, không chút sợ hãi, vô cùng kiên định đối trọi với hắn.
Cả hai người đối mắt qua một lúc lâu, cuối cùng Phương Thần Phong cũng nhượng bộ mà xuống xe, vòng qua phía cô vừa ôm vừa kéo về phía chiếc xe phía sau.
Thấy hắn chịu thoả hiệp nên Hà Linh Chi cũng không có thái độ phản kháng gì, mặc hắn ôm mình đi.
Lâm Minh Thiện dù cảm thấy vô cùng bất ngờ trước hành động của Phương Thần Phong nhưng cũng không nói gì, im lặng ngồi vào ghế lái phụ.
Đoàn xe bắt đầu lăn bánh, đi đầu là chiếc xe dẫn đường, tiếp đến là 4 chiếc xe nữa rồi mới tới chiếc xe Phương Thần Phong và Hà Linh Chi đang ngồi.
BÙM!!!
Không nằm ngoài dự đoán của Hà Linh Chi, đoàn xe vừa mới lăn bánh được chừng mười lăm phút thì chiếc xe ban đầu Phương Thần Phong ngồi đột nhiên nổ tung.
Bởi vì đoàn xe đi cách nhau không quá xa nên chiếc xe của bọn họ ở phía sau cũng bị ảnh hưởng.
Tiếp đến là một tràng súng máy từ hai phía tấn công dồn dập về bọn họ.
Theo phản xạ, Phương Thần Phong dùng một tay ấn đầu Hà Linh Chi xuống, một tay rút khẩu súng đặc chế dành riêng cho hắn ở bên hông ra chờ phản kích.
Không biết từ khi nào hai bên xe của bọn họ xuất hiện thêm hai chiếc xe thương vụ khác, bọn chúng không ngừng xả đạn về phía bên này.Chiếc xe của Phương Thần Phong mặc dù là xe chống đạn, nhưng vì hoả lực của bọn chúng khá lớn khiến cho vỏ chiếc xe cũng bị biến dạng.
Lâm Minh Thiện ở phía trước cũng đã rút súng ra quan sát tình hình, đồng thời liên lạc với nhóm người yểm trợ ngầm của bọn họ.
Sự việc phát sinh đột ngột khiến cho tên tài xế sợ hãi tột độ mà không kiểm soát được tay lái làm chiếc xe chao đảo vô định.
"Shit!"
Phương Thần Phong chửi thầm một tiếng rồi lôi tên tài xế về phía sau cạnh Hà Linh Chi, còn hắn thì nhảy lên phía trước ngồi vào ghế lái.
Chiếc xe vốn đang lắc lư không ngừng cuối cùng cũng được ổn định.
Phương Thần Phong liếc nhìn sang phía Lâm Minh Thiện, vì đã kề vai sát cánh với nhau bao lâu nay nên hai người bọn họ lập tức hiểu được ý của đối phương.
Hắn lập tức đánh tay lái về phía chiếc xe bên phải, trong khi đó Lâm Minh Thiện cũng hạ cửa kính xe xuống một khoảng vừa đủ đầu súng lọt qua.Khi hai chiếc xe xảy ra va chạm, Lâm Minh Thiện lập tức đưa súng lên, hướng về phía tên lái xe kia mà bắn.
Chỉ với một phát súng, viên đạn kia đã xuyên qua lớp cửa kính mà ghim thẳng vào đầu tên cầm lái.
Cả chiếc xe vì đột ngột mất đi sự điều khiển khiến nó loạng choạng rồi đâm vào một căn nhà gần đó.
Trong khi hai người phía trước phối hợp với nhau vô cùng ăn ý thì ở phía sau, Hà Linh Chi dùng chiếc dây bên trong chiếc đồng hồ của mình ra khoét một lỗ nhỏ trên cửa kính chống đạn.
Tiếp đến cô lôi từ chiếc thắt lưng của mình ra một chiếc súng