Có Niệm Niệm thấy nam nhân này tựa hồ không có ý rời đi, theo bản năng liền hung hăng cắn lên vai anh.
Ôn Đình Vực bị đau nhăn lại tuần mi, nhưng thân mình lại không di chuyển nửa phần.
Có Niệm Niệm thấy cắn cũng vô dụng thì đành buông lỏng hàm răng, mùi rượu trên người Ôn Đình Vực vây quanh cô, còn có hơi thở nóng rực của anh cũng làm cho Có Niệm Niệm tâm phiền ý loạn.
“Này, anh có phải phát xuân hay không.” Cố Niệm Niệm không khỏi hỏi.
Không phải nói nam nhân uống say đều như vậy sao, thích nơi nơi động dục.
Mắt đen của Ôn Đình Vực ngưng lại.
“Anh có phát xuân cũng phải nhìn rõ đối tượng chứ, chúng ta chỉ là hiệp nghị vợ chồng, hiện nghị vợ chồng!” Cố Niệm Niệm cường điệu.
Cô có chút cảm giác khóc không ra nước mắt, tuy vừa rồi cô giúp Ôn Đình Vực cản những mỹ nữ đó, nhưng không đại biểu cô phải thay thế những mỹ nữ đó trở thành đối tượng phát tiết của Ôn Đình Vực đâu.
Nhưng mà cô vừa mới dút lời, đôi môi lạnh lẽo của Ôn Đình Vực liền trực tiếp bao trùm lên môi Cố Niệm Niệm.
Đây là lần thứ hai trong hôm nay Cố Niệm Niệm cùng Ôn Đình Vực hôn môi.
Cố Niệm Niệm trừng lớn mắt, lông mi thật dài không ngừng run rẫy.
Ôn Đình Vực đem lưỡi với vào!
So với vừa rồi hôn môi ở khách sạn thì bắt đồng, lần này Ôn Đình Vực trực tiếp cạy ra môi răng của Cố Niệm Niệm, ở bên trong tủy ý càn quét.
*Ô, anh, anh buông tôi ra.” Tay Có Niệm Niệm vô lực đẩy.
vai Ôn Đình Vực.
Nam nhân này sao đang yên lành lại hôn mình!
Nếu vừa rồi ở trong ghế lô chỉ là diễn, hiện tại thì sao!
Hiện tại căn bản không cần phải diễn!
Ôn Đình Vực đại sắc lang này khẳng định là muốn chiếm tiện nghi của mình!
Nhưng vì sao cô một chút cũng không cảm thấy chán ghét, thậm chí, thậm chí có một loại cảm giác không nói nên lời.
Nam nhân mang theo mùi rượu